Đêm xuống cũng là lúc lửa nổi lên, cả doanh trại sáng bừng như ngọn đuốc. Tiếng quân lính nói chuyện ồn ào rôm rả, cười đùa đan xen. Apidae nhìn cảnh vui như lễ hội bất giác nhớ về cảnh đêm khi hắn cùng Fleur đi chơi lần trước
Khắp nơi đều gợi cho hắn hình bóng của cậu
Apidae vừa nghĩ vừa cười xoà, nét cười hắn ôn nhu dịu dàng khiến quân Spring lén nhìn mà hốt hoảng. Chỉ huy của bọn họ sao cười ngọt thế? Cười vừa thẹn thùng vừa nhẹ nhàng là thế nào? Chiến thần ban ngày đâu mất tiêu rồi?
Juhi cũng vào bữa tiệc, đi đến trước mặt Apidae, anh nhìn mà bĩu môi, trông cái mặt Apidae có chút...kì lạ? Juhi không tìm được từ ngữ nào miêu tả được nên cũng bỏ qua, sảng khoái ngồi xuống bên cạnh, tay lắc lư ly rượu quý
"Phụ hoàng cử ngươi đến đây đúng là hợp lý. Chuyện mất cả vài năm chưa giải quyết được nhanh chóng được ngươi ổn thoả trong hai ngày"
"Điện hạ, Người không cần phải khen. Không phải năng lực của thần tốt, là do khả năng làm việc của doanh trại thiếu hiệu suất"
Một câu này ngay lập tức vả vào mặt những người ngày đêm tìm cách giải quyết. Đồng ý là Apidae nói đúng nhưng như vậy có hơi thẳng thắng, thể diện gì đó cũng mất sạch
Huống hồ hắn là tiểu Công tước, có ai dám dị nghị, dèm pha hắn, chỉ sợ có mà mất đầu
"Thẳng thắn quá nhỉ? Sau chuyện này ngươi lại có thêm kẻ thù rồi"
Juhi cười
"Thêm một kẻ hay bớt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-o-vuon-hoa/3737219/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.