Lần nữa thức dậy đã là ngày hôm sau, Fleur cả đêm mất ngủ, đôi mắt thâm quầng chạy ra cổng Hoàng cung, vừa đứng vừa ngáp
Hôm nay Apidae phải đi rồi!
Lòng nghĩ mà rầu rĩ, Fleur đứng khép nép giữa dòng người. Những người có mỗi quan hệ với Apidae, từ anh chị em đến kẻ thù, có người khóc lóc có người chúc mừng. Lòng thành thì không có bao nhiêu, Apidae nghe đến mòn tai, cực kì khó chịu
Hoàng đế cũng đến, đôi mắt ông có nhiều phiền muộn, dạo này ông bận vô cùng, đến nổi chút thời gian ở bên gia đình cũng không có
"Tiểu Công tước Andrenidae, chúc khanh thuận lợi bình an"
"Thần sẽ dốc hết sức".
Fleur nhìn hành trang Apidae vô cùng đầy đủ, trong tay nắm chặt chiếc ruy băng đã làm, cậu hơi mím môi. Tiểu Hoàng tử chợt nghĩ món quà tầm thường này của cậu, liệu Apidae có nhận hay không?
Còn đang suy nghĩ lung tung, Fleur nghe tiếng Hoàng đế gọi, ông hỏi cậu không có lời muốn nói sao?
Fleur to tròn đôi mắt nhìn Hoàng đế rồi nhìn Apidae, cậu có lời muốn nói chứ, còn rất nhiều nữa. Không nghĩ ngợi thêm, cậu đi đến bên cạnh Apidae vẫn đang vuốt ve ngựa
"Api"
"Điện hạ, thần sắp phải đi rồi"
"Ừm, cái này cho cậu"
Fleur đưa hai tay mềm, trong tay là ruy băng cầu bình an. Apidae nhìn liền biết, hắn bé lớn điến trai, tài giỏi, còn là tiểu Công tước, có biết bao nhiêu người đã tặng quà cho hắn vô số, đương nhiên cũng có loại ruy băng này. Đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-o-vuon-hoa/3737215/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.