Fleur và Apidae cùng tận hưởng tiệc trà nhỏ trong vườn, cậu hào hứng kể cho hắn nghe hai tháng qua của cậu như thế nào, hắn khẽ cười, vô cùng hưởng ứng câu chuyện của Fleur
“Fleur à, cậu không giận tớ sao?”
“Chuyện gì? Về thân phận của cậu à?”
Apidae cười gượng, hắn có hơi mím môi, nín thở chờ phán quyết
“Giận thì có hơi hơi nhưng không đến mức cáu gắt đâu. Dù sao ban đầu tớ cũng không bảo mình là Hoàng tử mà. Coi như huề đi”
Hắn trợn tròn mắt, trong đáy mắt vừa cảm động vừa hạnh phúc. Lại nhìn dáng vẻ cười đùa bình thường của Fleur, hắn lại càng vui hơn. Tiểu Hoàng tử mỗi lần nghe đến tên Andrenidae không hoảng sợ cũng là cảnh giác, còn từ chối giao du với nhà Công tước. Nhưng khi biết Apidae là người nhà Andrenidae, Fleur chợt cũng không còn sợ gì nữa
Thật ra thân tâm cậu vẫn sợ lắm, nhưng Apidae là bạn của cậu, làm gì có ai lại đi sợ người bạn của mình bao giờ
Đối với Fleur mà nói, thân phận ra sao cũng chẳng ảnh hưởng đến cậu, chỉ cần chân thành và thật lòng, cho dù có là rồng hay quái vật, với tiểu Hoàng tử hoàn toàn không có vấn đề
Huống hồ, Fleur thích Apidae như vậy, sao cậu ghét hay sợ hắn được!
“Nghe cậu nói vậy tớ vui lắm. Tớ rất sợ cậu sẽ không chơi với tớ nữa”
“Không thể nào, Api tốt bụng như vậy, chơi với cậu vui lắm”
Nhìn nụ cười hồn nhiên của Fleur, Apidae trong lòng cảm thấy an ủi, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-o-vuon-hoa/3727866/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.