Chương trước
Chương sau
Fleur và Apidae cùng tận hưởng tiệc trà nhỏ trong vườn, cậu hào hứng kể cho hắn nghe hai tháng qua của cậu như thế nào, hắn khẽ cười, vô cùng hưởng ứng câu chuyện của Fleur

“Fleur à, cậu không giận tớ sao?”

“Chuyện gì? Về thân phận của cậu à?”

Apidae cười gượng, hắn có hơi mím môi, nín thở chờ phán quyết

“Giận thì có hơi hơi nhưng không đến mức cáu gắt đâu. Dù sao ban đầu tớ cũng không bảo mình là Hoàng tử mà. Coi như huề đi”

Hắn trợn tròn mắt, trong đáy mắt vừa cảm động vừa hạnh phúc. Lại nhìn dáng vẻ cười đùa bình thường của Fleur, hắn lại càng vui hơn. Tiểu Hoàng tử mỗi lần nghe đến tên Andrenidae không hoảng sợ cũng là cảnh giác, còn từ chối giao du với nhà Công tước. Nhưng khi biết Apidae là người nhà Andrenidae, Fleur chợt cũng không còn sợ gì nữa

Thật ra thân tâm cậu vẫn sợ lắm, nhưng Apidae là bạn của cậu, làm gì có ai lại đi sợ người bạn của mình bao giờ

Đối với Fleur mà nói, thân phận ra sao cũng chẳng ảnh hưởng đến cậu, chỉ cần chân thành và thật lòng, cho dù có là rồng hay quái vật, với tiểu Hoàng tử hoàn toàn không có vấn đề

Huống hồ, Fleur thích Apidae như vậy, sao cậu ghét hay sợ hắn được!

“Nghe cậu nói vậy tớ vui lắm. Tớ rất sợ cậu sẽ không chơi với tớ nữa”

“Không thể nào, Api tốt bụng như vậy, chơi với cậu vui lắm”

Nhìn nụ cười hồn nhiên của Fleur, Apidae trong lòng cảm thấy an ủi, hắn cảm thấy may mắn khi được thân quen với tiểu Hoàng tử này

“Phải rồi, có tin đồn là Thời kì Tranh chấp nhà cậu phát giết người à?”

Nhìn gương mặt hóng hớt xen chút sờ sợ của Fleur, Apidae buồn cười

“Tin đồn là thật, nhưng tớ chẳng giết ai cả. Giống như Fleur nói, họ là người nhà của tớ, tớ thật tình không nỡ”

“Tớ biết mà, Api tốt bụng sẽ không tắm máu ai đâu”

Apidae không thật sự tốt bụng, dù sao cũng lớn lên trong sự chết chóc, để sống sót hắn phải tắm máu người vô tội vô số lần. Chỉ là một câu nói của một đứa trẻ nơi vườn hoa trong Hoàng cung, suy nghĩ của hắn cũng thay đổi. Không lạm sát nữa, hắn muốn đem sự tươi sáng, thuần khiết nhất dâng lên tiểu Hoàng tử kia, để cậu không phải động vào những thứ dơ bẩn ấy

Trò chuyện thật lâu, hoàng hôn cũng ló dạng, cuộc trò chuyện đành để khi khác. Apidae hành lễ với Fleur, đầy sự tôn kính

“Phải rồi, bữa tiệc sắp tới cậu có tham gia không Fleur?”

“Chắc là không, tớ không thích nơi ồn ào như tiệc tùng”



Trông mặt Apidae ỉu xìu thất vọng

“Sao vậy”

“Bữa tiệc lúc đó là tiệc ra mắt của tớ, tớ cần có bạn đồng hành tham dự. Không biết…”

Fleur chớp chớp mắt, đừng nói với cậu hắn muốn cậu làm bạn đồng hành nha? Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Apidae, Fleur nghĩ danh tiếng nhà Andrenidae xấu như vậy, chác chắn Apidae cũng không có bạn. Vạy chẳng phải không có người đi cùng sao?

Mà hiện tại người bạn duy nhất của hắn lại là Fleur. Fleur thật tình đang suy nghĩ rất tập trung

“Cậu nghĩ sao, Fleur?”

“Tớ thật tình không thích nơi đó. Nhưng nếu cậu đã ngỏ lời, tớ có thể vì cậu mà tham gia”

“Thật sao?”

Nhận được cái gật đầu đồng ý của Fleur, Apidae vui ra mặt ôm lấy tiểu Hoàng tử mà vui sướng. Hai đứa trẻ đều có niềm vui riêng của mình, chào tạm biệt nhau. Nhìn bóng lưng Apidae đi xa, Cosmos từ ngoài bước vào

“Người thấy ngày hôm nay thế nào thưa Hoàng tử?”

“Nhiều bất ngờ ạ! Em nghĩ mình không sợ Gia tộc Andrenidae đến thế nữa”

Cosmos cười, tiểu Hoàng tử của cô thật mạnh mẽ và tốt bụng

Fleur cùng Cosmos trở về cung Daisy, vừa đến cửa phòng đã thấy một đám người đứng đông nghẹt. Fleur tò mò, cung Daisy được mệnh danh là cung điện không bao giờ có người ghé thăm, huống hồ cửa phòng cậu còn đông đúc như vậy, thật kì lạ!

Fleur hơi nghi hoặc bước đến, lại trông thấy lính canh đang vô cùng khó xử vừa nhìn cậu vừa nhìn khẽ vào trong phòng Fleur. Những người đứng xung quanh gồm những người hầu của các cung khác. Cana thị nữ của Tam công chúa, Jonh quản gia của Juhi và Dane quản gia của Lotus. Là những gia nhân, hầu cận của Hoàng tộc, hay nói đúng hơn là người thân cận của các Ngôi sao

“Sao mọi người lại ở đây?”

“Thưa Tứ Hoàng tử, Hoàng đế và Hoàng hậu..cùng với các Hoàng tử lẫn Công chúa muốn gặp Người, hiện đang trong phòng khách của Người ạ”

Nhìn dáng vẻ ngạp ngừng của Cana, Fleur nghiêng đâu, họ có chuyện gì mà kéo đông đủ đến tìm cậu như vậy, thật hiếm thấy. Fleur nhìn Cosmos, Cosmos lại nhìn Fleur. Nhìn dáng vẻ lo lắng của người hầu khác, có lẽ chẳng ai biết lý do tại sao cả gia đình Hoàng tộc lại kéo tới cung Daisy này

Nghĩ đông nghĩ tay, đoán mò cũng vô dụng, cứ bước vào là biết. Mặc kệ những nghi vấn trong đầu, Fleur để Cosmos ở ngoài, tự mình vào trông xem xem. Chưa bao giờ bản thân bước vào phòng chính mình mà hồi hộp như vậy

Cửa phòng đóng lại ngay khi Tứ Hoàng tử bước vào, đôi mắt của những người trong phòng nhìn Fleur như muốn xuyên thủng, cậu nuốt nước bọt



“Cái đó..”

“Con khỏi hành lễ, lại đây ngồi nhanh”

Hoàng đế không chờ nổi, vẻ gấp gáp hiện trên mặt ông, trực tiếp phẩy tay bảo Fleur ngồi. Nhìn ông khẩn trương khiến cậu cũng khẩn trương theo, ngồi trên ghế mà bồn chồn. Sao nay ai cũng muốn nhìn cậu vậy?

Iris là người hấp tấp nhất, không nhịn được mà nắm lấy bả vai của Fleur, lắc đến cả người cậu choáng váng

“Nhóc! Đệ thân với tiểu Công tước nhà Andrenidae từ khi nào vậy hả?”

“Tam Hoàng tỷ..a..tỷ đừng lắc nữa”

Nhìn Fleur choáng váng, Hoàng hậu xua tay bảo Lotus kéo Iris ra, Juhi đẩy kính hỏi với tông giọng nghiêm trọng

“Đệ quen tiểu Công tước Andrenidae à?”

“Mọi người hỏi chuyện này hả? Cậu ấy là bạn đệ”

Năm cặp mắt nhìn nhau rồi nhìn Fleur, thật tình họ không dám tin lắm

Quay về vài tiếng trước, khi Công tước Reine đang bàn chuyện cùng gia đình Hoàng gia, quay đi quay về đã không thấy đứa con trai mình đâu, Hoàng đế nghe cũng đưa mắt dạo quanh phòng, cũng không thấy tiểu Hoàng tử nhỏ bé nhà mình. Kháng phòng lặng như tờ xong ai nấy đều cuống cuồng lên cho người đi tìm. Hoàng hậu là người hiểu con trai mình nhất, phỏng đoán Fleur lại đang ở vườn hoa, chỉ là không biết Apidae đã đi đâu, Hoàng cung rộng như vậy, ngộ nhỡ lạc không người chỉ dẫn là tiêu ngay

“Fleur chắc đang ở vườn hoa, cứ ra vườn hoa hỏi thằng bé xem”

Mọi người đều đồng tình với ý kiến này, nhanh chóng đến vườn hoa. Đến gần vườn hoa thì lại nghe tiếng trẻ con cười đùa rõ to, âm thanh tươi vui khiến ai nghe cũng hơi ngẩn người. Lại thấy Cosmos đang bưng khay trà chuẩn bị bước vào, Iris nóng lòng kéo cô về phía mình gặng hỏi. Hỏi rồi thì biết Tứ Hoàng tử đang trò chuyện với tiểu Công tước, ai nấy sốc đến cứng người. Hai bên gia đình nhìn nhau đầy chấm hỏi

Dù sao trẻ con đang chơi với nhau, người lớn xông vào dò hỏi cũng không hay. Đành chờ bọn trẻ chơi đùa xong thì hỏi sau, hai bên kéo nhau lui về uống trà, cũng không cho Cosmos thông báo về sự xuất hiện của họ

Trở về với hiện tại, nhìn ai cũng sốt ruột, Fleur đành kể lại cuộc gặp gỡ giữa mình và Apidae. Nghe xong năm cặp mắt lại nhìn nhau, không thể tin nổi. Một đứa trẻ không có khả năng chống trả, yếu nhớt lại không có địa vị vậy mà có thể làm bạn với ác ma nhà Andrenidae, nghe cứ như truyện cổ tích ấy

“Đệ đệ ngoan, huynh tỷ nói không phải xem thường đệ. Nhưng Andrenidae vô cùng nguy hiểm, đệ nên hạn chế tiếp xúc với bọn ác nhân đó thì hơn”

Vừa nghe Juhi nói xấu Apidae, gương mặt trắng nõn của Fleur lập tức đỏ bừng vì tức giận, hùng hổ đứng dậy đập bàn

“Hoàng huynh đừng nói bậy, Api không có xấu!” Đừng có mà nói xấu về Api của Fleur

Juhi nghe giọng non nớt của cậu tức giạn, thật tình kinh ngạc. Em trai của Juhi là người hiền lành, tốt bụng, chưa từng quát mắng ai bao giờ. Vậy mà giờ tức đến đỏ mặt, phản bác lại mình

“Mọi người đừng nói xấu Api. Api tốt lắm, Api không giống như lời đồn đâu”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.