Chương trước
Chương sau
Fleur ngủ không sâu, sau khi nghe câu chuyện về Gia tộc Andreninade, cậu lại nhớ đến con ong to ở khu vườn. Nghĩ tới nghĩ lui chi bằng đi xem cho đỡ bồn chồn, nghĩ là làm, Fleur khoác vội áo ngoài, mở khẽ của ban công. Tiểu Hoàng tử đi đến cạnh tường cung điện, cúi người nói nhỏ với bông hoa dại đang đeo bám trên tường

“Bạn hoa nhỏ, làm phiền bạn gọi mọi người trong vườn hoa đến giúp mình nhé!”

Bông hoa dại nhỏ đung đưa như hiểu ý, được một lúc lâu, các bông hoa nương theo thành tường, vươn đến ban công của cung Daisy, nơi Fleur đứng, chúng chụm lại tạo thành một con đường, dẫn đến vườn hoa. Tiểu Hoàng tử không chút sợ hãi, thành thục bước trên con đường hoa yếu ớt, chạy nhanh đến vườn hoa. Mở cửa vườn hoa, men theo sự hướng dẫn của các bụi hoa xung quanh đi đến chỗ con ong lớn

Con ong đang nằm ngủ, nghe tiếng động theo bản năng mà cảnh giác, nghe kỹ thì là tiếng bước chân của trẻ con, nó mới dần thả lỏng. Fleur từ trong bụi hoa ngó ra, nở nụ cười ngây thơ

“Bạn Ong! Tớ đến chơi với cậu nè”

Con ong xoay đầu nhìn Fleur, gật gù chào hỏi. Nó ngồi dậy, nhìn chằm chằm Fleur. Cậu ngồi xuống, tựa lưng vào cái khớp chân của nó, lại ngước lên nhìn con ong cười toe toét

“Hôm nay tớ nghe kể chuyện về bạn Ong đó, nghe phấn khích quá nên giờ tớ không ngủ được”

Con ong nó khẽ rít lên, Fleur cười, kể cho con ong nghe về Gia tộc Andrenidae, kể nó nghe cậu ngưỡng mộ về gia tộc đó như thế nào cũng như ngưỡng mộ về những sinh vật có sức mạnh. Nghe Fleur luyến thoắng, mới đầu nó còn chăm chú nghe nhưng hồi lâu lại thấy nhàm chán, có hơi buồn ngủ

“Tuyệt thật! Ai cũng có sức mạnh riêng, chỉ có tớ là không có, chỉ có tớ là vô dụng”

Con ong nghiêng đầu thắc mắc

“Cậu biết không, cha mẹ, các anh chị đều có sức mạnh, tớ thì chẳng co gì hết. Chỉ biết trồng hoa, nói chuyện với các bạn hoa thôi”

Lúc này con ong cũng không buồn ngủ nữa, nó lại nằm xuống, kéo Fleur dựa vào người, nó không nhịn được dụi dụi vào chiếc má mềm nhỏ bé của tiểu Hoàng tử. Có vẻ cảm nhận được sự an ủi, Fleur lại cười đùa

“Cảm ơn cậu. Tớ không có bạn bè gì nhưng cũng không có cô đơn đâu. Tớ có chị Cosmos, tớ có các bạn hoa và cả cậu nữa, như vậy là đủ rồi”

Fleur dựa vào con ong, nhắm mắt ngủ say. Thấy cậu thức khuya đến mệt, đã ngủ thiếp đi, lúc này cả cơ thể nó phát sáng, thân hình to lớn dần thu nhỏ lại, nó bỗng hóa thành người. Mất đi điểm tựa, Fleur theo quán tính mà ngã về sau, vừa may một bàn tay nhỏ kịp giữ lại, để tiểu Hoàng tử gối lên đùi mình, vỗ lưng dịu dàng. Cậu bé đó khẽ cười, mọc ra đôi cánh mỏng của mình, che chắn gió đêm cho Fleur

“Chúc cậu ngủ ngon, Fleur”



Fleur mắt run run, những tia ánh nắng bình minh len lỏi chiếu vào trong mắt cậu, có hơi chói. Fleur dụi mắt, vươn người, cậu phải tranh thủ về phòng trước khi bị Cosmos phát hiện. Quay về sau lưng, thấy con ong lớn đang tự mình cẩn thận kiểm tra vết thương ở chân và cánh. Cậu hoảng hốt, con ong nó tự tháo băng, tự vỗ cánh rồi!

“Này! Cậu làm gì vậy?”



Con ong không tự chủ được mà giật mình, giống như lén lút làm chuyện phi pháp. Fleur bước đến, giọng nói non chẹt chất vấn

“Chỉ mới băng có một ngày thôi, chưa có lành đâu. Cậu đừng vỗ cánh mạnh như vậy, sẽ rách mất! Trời ơi, cậu bướng thế này thì vết thương còn lâu mới lành lại được, thiệt tình!”

“…” Phận làm ong lần đầu bị mắng!

Fleur nheo mày, bụi hoa hiểu ý đưa cho cậu hộp thuốc, băng bó lại từ đầu. Con ong sốt ruột, nó cảm thấy có lỗi, nhìn Fleur lo lắng, nó thấy áy náy quá. Con ong chờ tiểu Hoàng tử băng bó xong, bắt đầu làm nũng, nó đang xin lỗi Fleur, rất thành khẩn

“Được rồi, cậu đừng dụi nữa. Không có lần sau đâu!”

Nó vui vẻ rít lên vài tiếng

Fleur nhìn bầu trời, sắp sáng hẳn rồi, cậu phải nhanh chân trở về thôi

“Tớ về đây, một lát sẽ đến chơi với cậu”

Vừa nói, những bụi hoa xung quanh tập kết thành con đường dẫn về cung Daisy. Con ong lại ngước nhìn, trông thấy Fleur đi khuất dần, nó cũng lùi về sâu vào trong, bắt đầu bí mật làm việc của mình

Fleur lén lút mở cửa vào phòng từ ban công, chạy lon ton lên giường, vừa kéo chăn, vùi mình vào chiếc mền mềm mại thì cửa phòng liền mở. Cosmos cứ đúng giờ này sẽ vào phòng đánh thức Fleur, cũng may là cậu về kịp, nếu không lại nghe một trận la rầy của Cosmos rồi. Cosmos bước tới ban công, lại thấy cửa ban công mở hờ liền biết, tiểu Hoàng tử của cô lại lén ra ngoài chơi rồi. Cô nàng thở dài, cũng không vạch trần Fleur. Bước đến giường cậu, giọng cô nhẹ nhàng

“Thưa Hoàng tử, phải dậy rồi!”

“Chào buổi sáng, Cosmos”

“Vâng, chào buổi sáng, Người nên rửa mặt rồi”

Cứ như vậy, Fleur bé nhỏ vẫn đinh ninh bản thân chưa bị lộ, hào hứng rửa mặt, thay đồ và ăn sáng

“Bữa sáng hôm nay của Người là món Bruschetta*, kèm với trà Ceylon Black Tea*”

“Cảm ơn Cosmos”

*Bruschetta là món ăn của người Ý nhưng giờ đây đã phổ biến ở nhiều nước châu Âu khác. Bánh mì sau khi nướng xong sẽ được phết hỗn hợp muối – tiêu – tỏi – dầu oliu trên bề mặt, sau đó cho các loại thịt, rau, cà chua, phô mai… lên trên

* Trà Ceylon có hương vị thanh mát, dễ chịu với màu vàng mật ong. Trà dành cho Hoàng Gia thì cái gì cũng phải hoàn hảo từ hương vị cho đến màu sắc nước trà cũng phải thật đẹp

Fleur vừa dùng bữa vừa nghe thông báo lịch trình hôm nay. Hôm nay lịch trình của cậu vẫn thảnh thơi như vậy, Fleur phải đọc sách, các tiết học trong chương trình Đào tạo dành cho Hoàng tộc, sau đó thời gian còn lại tự do



“A đúng rồi! Hoàng hậu Nương Nương muốn gặp người thưa Hoàng tử”

“Mẫu hậu! Lúc nào vậy?”

“Nương Nương bảo bất cứ lúc nào Người đến cũng được”

“Được, vậy học xong em sẽ sang cung Mẫu hậu”

Fleur tranh thủ ăn sáng cho xong rồi bắt đầu học buổi sáng. Cậu muốn học thật nhanh để đi thăm Hoàng hậu, Fleur có rất nhiều chuyện muốn kể cho Hoàng hậu nghe

Đi đến cung điện Peony*, hầu nữ trong cung Hoàng hậu tuy thái độ cung kinh, nhưng ánh mắt cũng không thể không lộ ra biểu cảm chán ghét. Dù sao họ cũng là cung nhân trong cung điện Hoàng hậu, Fleur lại là Hoàng tử thân sinh, có chán ghét cũng không thể mất đi dáng vẻ cung kính chủ nhân. Nếu buông lời mỉa mai chăm chọc Fleur, có khác nào đang vả vào mặt Hoàng hậu Nương Nương, họ sẽ bị rơi đầu mất!

*Peony là tên tiếng Anh của hoa Mẫu Đơn

Hầu nữ gõ cửa phòng Hoàng hậu

“Nương Nương, Hoàng tử Fleur đến rồi ạ!”

“Vào đi!”

Một chất giọng nhẹ như gió mùa xuân vọng từ căn phòng, hầu nữ cung kính mở cửa, cuối đầu trước người phụ nữ đang ngồi trên ghế, tay cầm tách trà, cử chỉ trang nhã. Người phụ nữ tóc nửa búi nửa thả, trên tóc trang trí trang sức lấp lánh cùng một bộ với bông tai, dây chuyền và vòng tay, nàng ta mặc một bộ đầm đuôi cá, hoạ tiết cánh bướm ôm sát người tôn lên dáng người cân đối, sang trọng

Fleur hành lễ

“Hoàng tử Fleur Wild Daisy non Spring kính chào vầng trăng của Đế quốc”

Ánh nhìn của Hoàng hậu sắc lẹm nhìn hầu nữ của mình, cô hầu nữ rùng mình vội vàng ra ngoài. Hầu nữ vừa ra khỏi phòng, sắc thái Hoàng hậu thay đổi nhanh chóng, nàng bước nhanh đến chỗ Fleur đang hành lễ, quỳ xuống ôm lấy đứa con trai đáng yêu của mình

“Fleur của ta, con đến rồi! Ta chờ con suốt!”

“Mẫu…Mẫu hậu..nghẹt..con nghẹt thở”

“Ôi xin lỗi con trai, do ta quá mong nhớ con”

Hoàng hậu tỏ vẻ buồn rơi nước mắt, uỷ khuất vô cùng. Dắt tay Fleur đến ghế ngồi thưởng trà
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.