Sáng hôm sau, Từ ThànhLuân đưa em gái ra trạm xe. Gương mặt thanh tú sau một đêm vùi vào anhtrai mà khóc có vẻ đã tươi tỉnh hơn.
Từ Thành Luân vẫn luôn dịu dàng như thế. Giọng anh nhẹ nhàng:
-Nếu cảm thấy mệt mỏi thì buông tay đi em gái. Em vẫn còn non nớt lắm. Anh ta thì….
-Anh hai…- Niệm Kiều bướng bỉnh- Anh cũng 23 tuổi đã phải làm nhiều chuyện như vậy. Em cũng 23 tuổi mà.
Có ai muốn tuổi 23 đã phải làm nhiều chuyện như thế. Có ai muốn 23 tuổi đã phải dùng thủ đoạn, toan tính quá nhiều không?
Con đường này, chúng tađều không tự chủ. Trên vai Từ Thành Luân có rất nhiều gánh nặng. Anhkhông nói cho Niệm Kiều biết, trong thời gian qua, Thành Luân bắt đầuthu thập được một số thông tin về cái chết bất ngờ ngày xưa của ba mẹ.Họ là hai người vô tội, bị liên lụy trong một vụ thanh toán nhầm của xãhội đen.
Vì lợi ích cá nhân, haicon người vô tội, một gia đình tan nát. Hai đứa con 23 tuổi không thểgọi nhau là anh em ruột thịt. Con gái bị người ta tính kế lừa gạt, contrai bị xem như một vật thế thân.
Anh sẽ không để đời mìnhtrôi qua bình thản. Cũng như Niệm Kiều, Thành Luân là một kẻ thông minhvà đầy kiêu hãnh. Anh sẽ đòi lại từ từ, sẽ khiến những kẻ đã làm cho gia đình anh tan nát từng người từng người một phải trả giá. Chỉ là….nếu đi đến đường cùng như vậy, em gái anh – Niệm Kiều sẽ phải một mình sốngtiếp. Chỉ có mình em đối phó với sóng gió. Anh hai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/536042/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.