Từ trường về, Lạc Ân dẫnThiên Hằng vào một cửa hàng quần áo. Cô chọn khá nhiều trang phục chocậu bé, mặc Thiên Hằng khó chịu vùng vằng không chịu phối hợp.
-Có đồng phục mà….Không mặc đâu.
-Trường còn có các hoạt động bên ngoài nữa, cần phải mua thêm quần áo.
Lạc Ân chợt thấy mặt Thiên Hằng càng lúc càng u ám. Cậu bước ngay ra ngoài cửa, lạnh lùng:
-Về nhà thôi!
Thiệu Tường Phong từ sau bước đến, nhẹ nhàng nói với Lạc Ân:
-Bệnh bạch cầu của TiểuHằng dẫn tới nhiều hệ lụy. Thằng bé còn bị chứng rối loạn đông máu, máukhó đông nên ba mẹ không cho nó chạy nhảy, tham gia thể dục nhiều. Cáchoạt động ở trường thì…
Một cậu bé không lẽ lúcnào cũng kè kè theo dụng cụ chữa thương khi tham gia các hoạt động cùngcác bạn. Lạc Ân thở dài. Con trai nhỏ của cô, muốn trở thành một ngườibình thường đúng là không dễ dàng gì.
…-Tiểu Hằng nè.
-Vào đi!
Thiên Hằng đang ngồi trước máy tính, nhưng không chơi game mà đang làm gì đó. Lạc Ân hỏi ngay:
-Con làm gì vậy?
-Xem lại vài thiết kế tường lửa thôi. Có gì không mẹ?
-Không…-Lạc Ân đưa cho Thiên Hằng một chiếc túi- Tặng con.
-……..
Thiên Hằng cầm lấy. Bêntrong là một điện thoại di động nhỏ, thuốc. Thiên Hằng nhận ra, đây làthuốc giúp đông máu mình hay dùng:
-Con có điện thoại rồi.
-Đây là mẹ mới mua. Mẹ đã cài số của mẹ và Bs Hoàng ở bệnh viện…Tiểu Hắng! Căn bệnh đó không thểcắt đi tất cả niềm vui của Tiểu Hằng được. Chỉ cần cẩn thận một chút làđược. Tiểu Hằng hoàn toàn có thể tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-nho-me-yeu-con/535973/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.