Edit: Khiết Lương viện
Beta: Nga Dung hoa
Bùi Thanh Thù xấu hổ đến mức không biết nói gì cho tốt, Ngọc Bàn một bên thấy vậy, vội vàng an ủi Thục phi: "Nương nương đừng quá đau lòng, người thật lòng đối xử với Thập nhị điện hạ, chẳng lẽ điện hạ còn không nhìn ra sao? Mặc dù điện hạ không phải là con ruột của nương nương, nhưng còn hơn hẳn con ruột của nương nương mà."
Thục phi lấy khăn lau khóe mắt, lắc đầu nói: ""Ta biết trong lòng Thù nhi ta có thế nào cũng không sánh bằng Lệ Phi, ta đây cũng chịu. Chỉ cần tương lai Thù nhi trưởng thành, vẫn nhớ đến ta, bổn cung có chết cũng đáng."
"Người vạn lần đừng nói như vậy..." Bùi Thanh Thù nghe vậy trong lòng không khỏi bồn chồn, dọa hắn hãi hùng khiếp vía, ""Nương nương đối xử với Thù nhi rất tốt, Thù nhi luôn ghi nhớ trong lòng.""
Thục phi cúi đầu, nhỏ giọng khóc nức nở, cũng không nói lời nào. Ngọc Bàn đứng ra nói thay nàng: ""Nương nương của nô tỳ không những đối xử tốt với Thập nhị điện hạ, mà còn yêu ai yêu cả đường đi lối về, tặng cho Hàn Hương điện nhiều thứ tốt nữa!""
""Ngọc Bàn!"" Thục phi ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Ngọc Bàn: ""Ai cho ngươi nhiều lời!""
"Hôm nay coi như nô tỳ lắm lời, nương nương muốn đánh muốn phạt, nô tỳ đều nhận. Nhưng mà trước khi nô tỳ chết, nếu không nói ra những lời này, trong lòng thật sự sẽ bứt rứt không chịu được." Ngọc Bàn dáng vẻ oai phong lẫm liệt, ""Nô tỳ chưa từng thấy qua nương nương như vậy, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/230910/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.