Edit: Dĩnh Tiệp dư
Beta: Cát Sung dung
Hoàng hậu chờ đợi chính là câu này của hắn, đạt được mục đích liền không muốn cùng hắn nhiều lời thêm nữa: "Vậy làm phiền Hoàng thượng sắp xếp! Đã không còn sớm, Hoàng thượng cũng nên nghỉ ngơi đi thôi!"
Hoàng đế trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng: "Hoàng hậu, hôm nay Thục phi có đến tìm trẫm, nói về việc của Thập nhị Hoàng tử...".
"Thập nhị Hoàng tử?". Hoàng hậu vừa mới nhắm mắt định thần một chút, đã bị câu nói này của Hoàng đế làm thanh tỉnh: "Người ngài nói đến là nhi tử của Lệ Phi sao?"
Hoàng đế khẽ "Ừ" một tiếng: "Chớp mắt đã trôi qua mấy năm, Thập nhị Hoàng tử năm nay cũng năm tuổi rồi. Ý tứ của Thục phi là, Hoàng hậu bận bịu việc quản lý hậu cung, còn phải chăm sóc cho Tam Hoàng tử và Tam Công chúa, chi bằng để nàng ấy ra sức, nuôi nấng Thập nhị Hoàng tử!"
Lời Hoàng đế nói ra thật dễ nghe, chỉ là Hoàng hậu đã sớm rõ ràng Thục phi muốn mưu tính chuyện gì.
Hoàng hậu cũng không tức giận, nhàn nhạt nói: "Nghe ý tứ của Hoàng thượng, là đã đáp ứng Thục phi rồi? Ngài đừng quên năm đó vì sao Lệ Phi bị giam vào lãnh cung. Lúc trước thần thiếp đã nhắc nhở ngài, thân thế Thập nhị Hoàng tử chưa rõ ràng, không thể đưa vào tông phả, nhưng ngài vẫn không nghe........".
Nếu như hôm nay không có việc muốn nhờ vả Hoàng hậu, Hoàng đế thật muốn cãi nhau với nàng ta một trận. Lòng dạ Chu thị này thật quá hẹp hòi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/230903/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.