Edit: Dĩnh Tiệp dư.
Beta: Vân Chiêu nghi.
“Xem ra từ trước đến giờ chúng ta đã coi thường Hoàng thượng.....” Hoàng Quý phi cau mày, đột nhiên nảy sinh cảm giác khủng hoảng xưa nay chưa từng có: “Đây cũng chỉ là suy đoán của ta mà thôi. Nước cờ hiện giờ của Hoàng thượng, thật sự khiến người ta không thể đoán trước được.”
Đột nhiên Nhị Hoàng tử cảm thấy rất mệt tâm: “Mẫu phi, người nghĩ xem con có nhiều huynh đệ như vậy, vất vả lắm mới đánh đổ được một người, phụ hoàng lại nâng đỡ một người khác, như vậy thì có tác dụng gì? Chẳng lẽ thật sự muốn con đuổi tận gϊếŧ tuyệt tất cả huynh đệ của mình thì mới có thể ngồi lên vị trí Thái tử kia? Theo con thấy, chi bằng chúng ta dừng tay đi! Mỗi ngày
đều phải tính kế người khác, mệt mỏi lắm!”
Toàn Hoàng Quý phi nghe vậy, mười phần tức giận nói: “Đang nói lời ngu ngốc gì vậy? Bây giờ khoảng cách đến ngôi vị Thái tử của ngươi cũng chỉ cách một bước dài nữa thôi, sao có thể từ bỏ ngay lúc này? Hơn nữa sao ngươi không chịu nghĩ, lão Thập nhị là người bên cạnh lão Tứ, lỡ như hắn lên làm Thái tử, mẹ con chúng ta còn có trái ngọt để ăn sao?”
Sau khi nghe Hoàng Qúy phi nói xong, Nhị Hoàng tử cẩn thận nghĩ nghĩ, biết rằng đạo lý này không hề sai. Từ khi bắt đầu tranh giành ngôi vị Thái tử, hắn vốn dĩ đã không còn đường lui nữa rồi....
“Hiện tại nếu không phải bọn họ chết thì là chúng ta vong, cho nên trăm ngàn lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/1024081/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.