Edit: Trúc Uyển nghi
Beta: Rine Hiền phi
Ninh Phi thấy thế không khỏi run giọng hỏi: “Thập Hoàng tử, đây là ngươi đang làm gì vậy?”
Thập Hoàng tử vứt sợi dây trong tay xuống đất, hững hờ nói: “Con nhóc này có mắt không tròng, đánh lên người ta nên ta mới thuận tay cầm lấy sợi dây thôi.” Lão Thập nói xong còn giơ hai tay của mình lên, dường như muốn chứng minh bản thân hắn trong sạch: “Ta cũng không đánh nó này, là nó tự khóc mà!”
Ninh Phi tức muốn chết, vừa che chở Tăng Vân, vừa đứng lên trừng mắt với Thập Hoàng tử: “Ngươi nói cái gì vậy? Nói thế nào thì Vân nhi cũng là cháu gái ngươi, sao ngươi có thể nói con bé như vậy chứ?”
Thập Hoàng tử khinh miệt liếc nhìn tiểu nữ hài được Ninh Phi che chở, nói giọng khinh thường: “Thôi đi, ta cũng không muốn nhận nữ nhi của phản tặc làm cháu gái!”
Mặc dù Tăng Vân mới bốn năm tuổi nhưng nàng từ Nam Cương đi đến kinh thành, lại vào ở trong cung, loại trải nghiệm này không phải ai cũng có được. Vì trải qua nhiều chuyện khiến cho nàng dù còn nhỏ tuổi cũng đã nhìn thấy không biết bao nhiêu tình người ấm lạnh, từ trước đến nay tâm tư đều rất mẫn cảm.
Vốn nàng biết tổ phụ và phụ thân của mình làm chuyện xấu, cả nhà đều bị gϊếŧ, liên tục gặp phải ác mộng một thời gian dài. Thời gian mới vào trong cung, thậm chí nàng còn không dám nói chuyện với ai, tất cả phải nhờ Ninh Phi kiên nhẫn ở cạnh nàng, từ từ giúp nàng mở lòng ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/1024063/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.