Edit: Dĩnh Tiệp dư.
Beta: Cát Tu Dung.
Bùi Thanh Thù thật sự không nghĩ tới, vậy mà Lệnh Nghi lại đồng ý chuyện này.
Hắn cho rằng bởi vì con cái còn nhỏ, ắt hẳn Lệnh Nghi sẽ lo lắng cho Dung Dạng, ngăn cản không cho huynh ấy đi mới đúng.
Xem ra mấy năm nay Lệnh Nghi thay đổi không ít, đã không còn là cô nương tùy hứng mềm yếu năm xưa nữa.
Lúc trở lại hoàng cung, đầu tiên Bùi Thanh Thù nói lại cho Thục phi về chuyện của tiểu hài tử, sau đó mới cẩn thận nói ra tính toán của Dung Dạng.
Vốn dĩ Thục phi đang tươi cười khi nghe Bùi Thanh Thù kể lại ngoại tôn của mình đáng yêu thế nào, nhưng khi vừa nghe Dung Dạng muốn đi tòng quân đánh giặc, sắc mặt Thục phi lập tức trở nên khó coi.
"Ta sớm biết Dung nhị công tử tuyệt đối không phải loại cá nằm trong ao, đương nhiên sẽ không thoả mãn với một Hàn Lâm Viện nhỏ bé." Thục phi thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: "Nhưng suy cho cùng, tuổi của hắn còn trẻ như vậy, với tài hoa của hắn mà chỉ ở Hàn Lâm Viện thật sự quá đáng tiếc. Có điều, bao nhiêu chuyện tốt không làm, sao lại muốn đi biên cảnh chịu khổ?"
"Nghe ý tứ của tỷ phu thì dù đi nơi khác làm quan, huynh ấy cũng không thể dẫn theo mẫu tử hoàng tỷ, bởi vì như vậy sẽ rất khó xử. Tốt nhất để hoàng tỷ và ngoại tôn an ổn lưu lại kinh thành, huynh ấy tòng quân học thêm kiến thức. Cũng chỉ có mấy tháng, cùng lắm nửa năm sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/1023954/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.