Edit: Dĩnh Tiệp dư
Beta: Cát Tu dung
Buổi chiều, Bùi Thanh Thù cố ý đi sớm một chút, nhân lúc kiệu liễn còn ấm đi tới Trường Hoa điện. Không nghĩ tới, vị sư phụ dạy hắn cầm nghệ đã tới rồi, đang ở Diệu Âm các đánh đàn.
Bùi Thanh Thù từng nghe người ta nói qua, địa vị của Lư tiên sinh này cũng không nhỏ. Tuy rằng không xuất thân từ thế gia đại tộc, nhưng từ nhỏ đã nổi danh là thần đồng, năm tuổi làm thơ, bảy tuổi viết văn, mười hai tuổi thì đỗ cử nhân.
Ngay lúc mọi người đều cho rằng hắn sẽ trở thành vị Tiến sĩ trẻ tuổi nhất Đại Tề, thì Lư Duy lại bất ngờ
từ bỏ khoa thi, cùng một đám bằng hữu đi du sơn ngoạn thủy.
Hoàng đế có thể tìm được một ẩn sĩ như vậy đến dạy tài nghệ cho Bùi Thanh Thù, thật sự là chuyện khiến người ta khó tin.
Nhưng mà, loại danh sĩ không màng địa vị, công danh lợi lộc đều khước từ như Lư Duy này, sao lại có thể chạy đến hoàng cung, dạy học cho một Hoàng tử nho nhỏ như hắn chứ?
Đầu óc Bùi Thanh Thù chứa đầy tò mò, đi vào bái kiến vị lão sư mới của hắn.
Lư Duy nổi danh từ sớm, tuổi tác còn rất trẻ, cùng lắm là mới hai mươi bảy tuổi thôi. Nhìn hắn môi hồng răng trắng, mày kiếm mắt sáng, nếu luận tướng mạo, vị tân khoa thám hoa lang kém cỏi kia làm sao có thể bì kịp.
Bùi Thanh Thù không rõ bản thân thế nào, ánh mắt đầu tiên nhìn Lư Duy lại
nghĩ ngay đến, hắn ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-len/1023888/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.