Sau một chuyến giã ngoại vui vẻ, tuyệt vời với tất cả học sinhtrường Star Shool, mọi người lại trở về với công việc chính của mình là"HỌC".
Buổi sáng trời trong xanh mát mẽ, từng giọt sương mailong lanh trên khẻ rơi xuống tan vào trong đất, vạn vật đua nhau đónngày mới cùng những tim nắng mặt trời rọi xuống nhân gian, con người lẫn thiên nhiên tràn đầy sức sống. Thế mà một con người yêu thiên nhiên,yêu cảnh đẹp xung quanh như nó lại ỉu xìu như bánh bao chiều, nên chimca hót hay gà hót nó cũng chẳng quan tâm. Dù thế giới có là ngày tận thế thì nó cũng vậy, mà đối với nó hôm nay cũng không khác nhau ngày tậnthế là mấy.
Thiên Châu ngồi trên xe đến trường, chống cằm như bà cụ non, rồi suy nghĩ thẩn thờ một mình. Nó tìm kiếm những việc mình cóthể làm... Làm gì đây, nấu ăn ư hay dọn dẹp nhà cửa?
Khẳng định là nó sẽ bị loại từ vòng gửi xe!
Thế nên làm ô sin là không thể, ngoài chọc phá người khác thì nó không biết gì? Vậy nó làm gì cho hắn giờ? Haiz... Vắt hết óc suy nghĩ rồi mà không biết làm gì! "A a a a a ai giúp nó bây giờ. Tên Vũ Phong kia thật quáđáng!"
- Thiên Châu.
- ...
- Thiên Châu... Này nhóc, em có nghe anh nói không vậy?
Thấy nó cứ thẫn thờ gọi mãi không nghe, Thiên Nam liền lay lay vai, kéo nó chu du trên mây về.
- Hửm... Có chuyện gì vậy anh?
Nó ngu ngơ nhìn anh hỏi.
- Không có chuyện gì, tại thấy em cứ thơ thẩn gọi mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-con-nho-rac-roi/94279/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.