Sau mấy ngày dằn vặt với đống bài văn, cuối cùng cuộc thi học kì cũng kết thúc. Vừa bước ra khỏi phòng thi, nó đã hớn hở chạy đến chỗ hắn. Sấp tài liệu mà hắn đưa cho nó cuối cùng cũng có kết quả. Phải nói là trúng tủ!
-Hehe, vui quá đi! Tôi làm được hết rồi, trúng tủ luôn nhé!!
-Nhờ công của tôi đấy! Cô mau cảm tạ đi
-Xì! Anh chỉ góp được một phần nhỏ xíu xìu xiu à, nếu anh đưa mà tôi không học thì cũng đâu có làm được gì
Nghe nó nói mà hắn không tài nào cười nổi. Rõ ràng là nhờ công của hắnmà nó lại không thừa nhận, đã vậy cái cách của nó nói cứ như là nhờchính công sức của nó thôi chứ không liên quan gì đến hắn. Đã vậy thìhắn phải lấy lại công bằng cho mình mới được
-Này, cứ coi như là công tôi nhỏ xíu đi, nhưng nếu không có cái nhỏ xíuđó thì làm sao mà cô làm bài được hả? Nếu tôi không bắt cô học bài thìcô có học không…………#$%^&*&^-^%$#@
Cái miệng hắn cứ luyên thuyên liên hồi làm cho nó choáng váng, vội tìm cách ngăn cái miệng kia lại
-Ok, ok!! Công của anh to lớn, được chưa? Giờ muốn cảm tạ gì? Đi uống trà đá, chịu không?
-Gì mà uống trà đá…………….- hắn trợn mắt và định tiếp tục cái điệp khúc của mình, nó sợ quá vội ngắt lời
-Chứ gì anh nói đi!!!!!
-Đi chơi!!
Rồi hắn nắm tay nó lôi đi một mạch mà không để cho nó phản ứng. Trời hôm nay trong xanh và thoáng mát đến lạ. Phải chăng vì hôm nay trời đẹp hay vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324520/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.