-Anh vừa đi đâu về hả?
Vừa tới trước cửa, nó đã thấy hắn đang đứng bấm mật khẩu mở cửa
Nghe giọng nói, ngừng lại vài giây rồi quay qua nó, tuông ra một câu với vẻ bất cần không ăn nhập
-Hóa ra cô không đi với tôi là vì dành thời gian đi với cậu ta sao?
-Tôi đi với Quân thì có sao? Chẳng qua là vì tôi đã có hẹn trước với Quân rồi nên mới không đi với anh được!
-Hẹn gì? Hẹn đi chơi hay hẹn đi ôm ấp?
Im lặng một chút, thì ra hắn đã thấy nó ôm Quân. Mọi chuyện lúc nào cũng phiền phức cả, nó cảm thấy mệt, mệt vì chuyện này, mệt vì hắn cứ nhưvậy. Khó chịu! Nhưng có gì đó nó cảm thấy muốn thanh minh cho chínhmình, nó không muốn hắn hiểu lầm.
-Thật ra tôi với Quân chỉ đi chơi để nói rõ mọi chuyện thôi!
-Chuyện gì? Chuyện tình yêu?.... Nhưng dù sao thì tôi chẳng quan tâm
Cánh cửa mở ra, hắn bước thẳng, cảm thấy tức giận khi hắn luôn suy diễnmọi chuyện khi những gì hắn thấy. Phải! Nó đã xác định được vị trí củaQuân trong tim nó và một điều nữa, nó cũng đã xác định được vị trí củahắn
Chạy đến chắn trước mặt hắn
-Rốt cuộc thì anh chỉ suy diễn mọi chuyện theo ý mình thôi. Anh có nghetôi nói không chứ? Không quan tâm sao? Cho dù anh không muốn nghe nhưngtôi vẫn sẽ nói!............. Tôi đi với Quân là vì….
-Vì cô yêu cậu ta phải không? Vậy thì đi với cậu ta đi! Biến đi là tốt nhất! Hợp đồng cũng chấm dứt rồi đấy!
Rồi hắn lại nhích qua và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324513/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.