Bị cú giật mạnh nó ngã ngay vào người hắn, hắn ôm nó, ômthật chặt. Nó cố gắng vùng vẫy đẩy hắn ra nhưng vô ích, hắn mạnh hơn nógấp mấy lần. Khó chịu vì cứ nghĩ rằng hắn đang chọc tức nó, nó gắt
-Anh làm gì vậy? Thả tôi ra!!!
Cúi xuống tai nó, hắn nói thật khẽ và như là rất khó nói
-Đừng đi!!….Tôi xin lỗi…… Tôi sẽ không chọc giận cô nữa….. Tôi….thích….cô…… Bảo Nhi à!!
Nó đứng bất động, hắn đang nói gì vậy chứ??? Hắn……. vừa nói thích nósao??? Sao lại có thể như vậy được??? Sao có thể trong cùng một ngày màcả hai đều tỏ tình với nó chứ?? Liệu hai người này có hợp tác với nhaukhông???
Hiện giờ thì nó đang bối rối lắm, nó không biết phải làm gì cả! Chưanghĩ được nên trả lời Quân như thế nào thì bây giờ lại đến lượt hắn. Bây giờ nó phải làm gì đây?? Khẽ đẩy hắn ra, nó lảng sang chuyện khác
-Giờ cũng khuya rồi, ngủ thôi!! Tôi buồn ngủ!!
Rồi tiến tới cạnh chiếc giường nó nằm lúc sáng và thả mình xuống đó. Mắt khẽ nhắm lại để hắn nghĩ rằng nó đang ngủ, lòng nó rối bời. Nó phải làm gì với Quân đây?? Và với hắn nữa?? Mọi chuyện cứ như rối tung lên. Mộtđứa chưa yêu và chưa nghĩ tới yêu bao giờ như nó thì trong hoàn cảnh này thật sự là một điều rất khó để có thể suy nghĩ thông suốt ngay bây giờđược.
Nhìn hành động của nó, hắn có chút hụt hẫng. Có lẽ hắn đã lầm khi nghĩrằng nó cũng thích hắn. Nhưng dù sao thì cũng đã nói rồi, hắn không hốihận. Có lẽ bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324502/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.