-Thả ra…. tôi nói thả ra….. nếu không thì đừng trách - cố gắng nói với gương mặt lạnh nhất, buông ra một câu hù dọa. Chỉ dọa thôi bởi nó đang mang giày cao gót và mặt váy thêm việc cần phải “giữ hìnhtượng” như hắn đã dặn nên nó không thể ra tay ở đây được.
-Sao? Cô làm gì được tôi? Đi thôi!- Lâm lại tiếp tục lôi mạnh tay nó
-Không!! Buông ra….. buông ra…….
-Bỏ tay ra!!- một giọng nói khác vang lên, đồng thời nắm lấy tay còn lại của nó
Ai vậy nhỉ? Ơ…… là Quân?? Sao Quân lại ở đây cơ chứ?? Quân mặc một bộvét trắng khác hẳn với hắn. Nó đang sững sờ? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Đừng có nói là nó chuẩn bị làm món đồ giật qua giật lại nhé!!
-Mày là ai? Buông người yêu của tao ra- giật mạnh tay nó, Lâm gọi nó là “người yêu”???
-Ai nói Nhi là người yêu mày??- Và như thế Quân giật lại một phát
Ôi thôi rồi, Sao lại ác vậy chứ?? Có gì thì kéo nhau ra chụm đầu nóichuyện!! Cần gì phải hành hạ cái đứa vô tội vạ như nó chứ. Cả hai cứmày, mày tao, tao, không ai chịu buông tay nó ra cả, nó cũng cố giật ramà không được. Mọi con mắt ở đây đổ dồn về phía tụi nó, dồn về đứa congái tội nghiệp, dồn về hai con người đang tuông ra những lời lẽ đầy tứcgiận
-Cô ta là người yêu tao!!
-Nhi không phải là người yêu của mày!!!
-Cô ấy là của tôi!!
Một giọng nói thứ ba vang lên, hắn tiến lại phía nó. Nhìn thấy hắn nómừng ơi là mừng. Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324491/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.