Thấy hắn quay xe, Long thắc mắc
-Sao quay lại vậy?
-Đi ăn
Chiếc xe chạy rồi dừng lại ngay trước một nhà hàng. Từ lúc ở cùng hắn nó toàn được đi ăn nhà hàng. Sướng chết đi được! Nhưng đôi lúc nó cũngthèm mấy món mama nó nấu. Phải sắp xếp thời gian hôm nào về thăm mamathôi.
Như thói quen bao lần, không cần ai bảo, nó cầm cái menu chỉ lia lịa.Lần này nó gọi nhiều hơn cả những lần trước, cứ như là muốn bù lại lúcsáng chưa kịp ăn mà đã bị bà chị kia hất đổ vậy.
Thức ăn được bày ra đầy bàn, nó cầm đũa và ăn ngấu nghiến. Ai kia thì có lẽ đã quen với cảnh này rồi, nhưng hai tên Long và Duy thì ngồi nhìn nó há hốc mồm, nó ăn mà cứ như là bị bỏ đói mấy chục năm vậy. Không thểtin được!
-Chút nữa ai thanh toán vậy?- Long quay qua hỏi nhỏ với Duy, mặt sợ sệt (!_!)
-Không biết, mày thử hỏi……..
-Hai đứa bây trả-chưa kịp để Duy lên tiếng, hắn đã chen vào cho biết kết quả và cười đểu một cái
Duy, Long nghe hắn nói dứt câu thì đơ người, câu nói của hắn cứ như quả tạ 1000kg thả lên đầu hai tên đó vậy
Sau một lúc “ngồi” như trời trồng, cả hai quyết định….. nhào vô ăn chothỏa, dành ăn với nó. Cả hai cậu đều có chung ý nghĩ “Mình đã thanh toán thì phải ăn cho đáng chứ”. Và cứ thế gắp gắp
Nó cũng đâu có vừa, dám dành ăn với nó sao, nó cũng gắp hết sức. Nhữngngười xung quanh nhìn 3 đứa với ánh mắt sợ hãi, không sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324462/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.