-Làm gì?
-Mới…….. BẮT ĐƯỢC CON GIÁN NÀY NÈÈÈ
-Ááá…..
Vừa nhìn thấy con gián Duy đưa lên, mắt nó lập tức nhận thông tin vàchuyển về não “Gián kìa, sợ quá, ngừng hoạt động đi”. Và như vậy, đi sau tiếng hét của nó là não ngừng hoạt động dẫn đến “bất tỉnh nhân sự”
Và cái hậu quả đó dẫn đến việc Duy và Long bị Quân tức giận quát vào mặt
-YA, hai đứa tụi bây có biết là Nhi sợ gián lắm không hả???
-Tụi tao…. chỉ định chọc nhỏ thôi…. không ngờ
Hắn thì lại nhường lại phần xử tội cho Quân, còn mình thì bế xốc nó lênvà đưa xuống phòng y tế trong con mắt ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảyra của mọi người, đặc biệt là cô giáo
“Sao tụi nhỏ không xin phép mình mà làm càng nhỉ, Phong ga lăng thật, ước gì đó là…. mình (Cô mơ tưởng quá cô ơi ^.^!)”
Tại phòng y tế, sau khi chị trực phòng khám cho nó xong, hắn hỏi một câu cụt ngủn
-Cô ta có sao không?
-Không sao, chỉ là hoảng quá nên ngất thôi, em vào đi, chị có việc đi chút.
Rồi chị y tá đi mất, để lại hắn với nó trong phòng
Ngồi kế bên nó, nhìn nó nằm ngủ, hắn khẽ vuốt những lọn tóc rối
-Đúng là ngốc, có con gián thôi cũng sợ- lẩm bẩm một mình, hắn nhìn nó chăm chú
-Sợ quá…. sợ quá…..- nó lại tiếp tục nhớ lại cái quá khứ
Hắn nắm lấy tay nó, hắn chưa bao giờ làm vậy với người con gái nào, phải chăng hắn muốn giúp nó cảm thấy an toàn và xua đi sợ hãi.
-Ba mẹ ơi…. chị ơi…..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324450/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.