Đến siêu thị
-Đợi tôi một chút, để tôi đi lấy xe đẩy
-Tôi không thích xe đẩy, cô lấy giỏ xách đi
-Anh thích giỏ thì tự lấy đi, đàn ông con trai mà thích giỏ xách à?
-Tôi thích vậy đấy. Lấy đi
Nó thểu não đi lấy "Ức chế quá, huhuhu"
Nó cứ như cái xe đẩy hàng di động của hắn. Có bao nhiêu đồ, bao nhiêuthứ, từ đồ ăn đến bột giặt chỉ cần đi qua là hắn đều lấy quà quăng vàogiỏ.
-YA, ANH THẬT QUÁ ĐÁNG, MẤY THỨ NÀY NHÀ ANH CHƯA CÓ HAY SAO MÀ CÒN MUAVẬY HẢ????- nó hét như muốn quẳng cái cục tức đang nghẹn ở cổ ra.
-Tôi thích mua, à mà cô đừng gây sự chú ý nữa- hắn nói rồi ra hiệu cho nó nhìn xung quanh
"Thôi chết, mình quên là đang ở trong siêu thị, mất mặt quả"
-Xin lỗi mọi người.... chúng cháu chỉ giỡn với nhau thôi, mọi người cứtiếp tục đi ạ- nó nở nụ cười tươi rói (dù chẳng muốn chút nào)
Lúc này thiệt sự là máu nóng của nó đã dồn lên tới não rồi, mặt đỏ phừng phừng
Hắn thì cứ như không có gì. cứ thiếp tục đi, tiếp tục lấy và cứ thế cho vào giỏ
Một giỏ rồi hai giỏ.... Hết tay cầm hắn lại bắt nó đem ra quầy thu ngângởi rồi lấy tiếp giỏ khác. Số giỏ cứ thế tăng theo cấp sồ nhân và số thứ mà hắn mua cũng như vậy
Cứ thế đến khi... không còn gì để lấy nữa thì hắn vẫn bắt nó xách giỏ (ác quá)
-Hết thứ để lấy rồi, đi thanh toán được chưa?- nó hỏi mà tràn mặt tràn đầy hi vọng.
-Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-lanh-chanh/1324439/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.