Mặc Chi chạy ra khỏi đường lớn. Lúc này đôi mắt nàng bỗng dưng sáng lên rực rỡ. "Khu phố đồ ăn a!" Nàng là một con người có tâm hồn ăn uống. Sở thích vẫn y như thời hiện đại, nàng có thể ăn hai mươi con gà nướng mà không biết ngán. Đồ ngọt thì chỉ cần ở đâu có đồ ngọt thì ở đó có Mặc Chi.
Mặc dù vậy nàng vẫn không mập nhưng đổi lại không cao lên được chỉ dừng lại ở một mét bốn lăm. Nên vẫn luôn bị người ta trêu chọc là nhóc chưa dậy thì. Nàng ngửi thấy một mùi thơm đặc biệt. "Bánh quế hoa đặc biệt. Ghé qua thưởng thức đi!" Chủ quán rao rất nhiệt tình. Mặc Chi bị hấp dẫn bởi mùi thơm đó đi tới bảo ông chủ lấy năm cái. "Không ngon không lấy tiền. Chắc đây là lần đầu khách quan được ăn nhỉ?" Mặc Chi nhìn chiếc bánh được làm rất là tinh xảo và đẹp. Nàng đưa bánh vào miệng cắn một miếng.
Vị bùi của vỏ bánh, vị ngọt của nhân bánh làm cho nàng cảm thấy đây là tuyệt phẩm nhân gian. Thấy nàng ngon miệng ông chủ vui vẻ vô cùng. "Ông chủ, ta mua hết bánh hôm nay." Mặc Chi ăn xong năm cái bánh liền bảo ông chủ gói tất cả đống bánh còn lại. Mặc Chi đưa cho ông chủ một kim tệ. "Khách quan, như vậy quá nhiều ta không thể lấy được.", ông chủ thật thà đưa lại cho Mặc Chi. Nàng lại bỏ lại vào tay ông chủ cười vui vẻ nói "Coi như là tiền thừa thưởng cho tài nghệ của thúc đi. À phải rồi, nhớ tên ta Mặc Chi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-la-nu-nhi-trieu-hoi-su-nghich-thien/186529/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.