Vương Tú Lệ ôm chặc quá làm Mặc Chi khó thở. Vương Tú Lệ nghe trọng tài bên sân pháp sư hô hai số cuối cùng lên sân liền kéo Mặc Chi chạy thật nhanh len qua đám đông để lên sàn.
"Cố lên, chúng ta ủng hộ chắc chắn sẽ thắng!" Vương Tú Lệ và Vương Nhất Hào đồng thanh hô to.
Mặc Chi cười bất đắc dĩ đi lên trên sàn.
"Oa! Là mặt nạ quỷ bên sân kiếm sĩ ban nãy kìa!", Vài cô nương phía bên dưới hò hét. Người bên này ai cũng bất ngờ.
Kẻ này là song tu ư! Không thể nào! Đây là loại thiên phú yêu nghiệt gì vậy! Chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ như vậy.
Nữ trọng tài hô to: "Mời số bốn trăm bốn mươi chín và bốn trăm năm mươi lên sàn đấu!"
Trong tòa nhà to lại có tiếng hò hét của hai lão giả.
"Pháp sư kìa! Người này phải thuộc về ta!" Lão giả áo bào vàng vui mừng dữ dội. Lão giả áo bào cam chỉ ngồi im lặng và cười khẽ. Chắc chắn người này sẽ về bên hắn mà thôi!
"Mặc Chi bước lên sàn với phong độ vô cùng thoải mái. Dáng vẻ tiêu sái làm cho mọi cô nương mê mẩn.
Đối diện với nàng là một cô nương
Pháp sư bát tinh đang tập trung cao độ về trận đấu.
"Này, cô không đánh lại ta đâu, chịu thua thì hơn! Ta không muốn làm cô bị thương." Mặc Chi nhìn về phía cô gái kia nói.
"Không thể nào! Ta đã tu tập lâu như vậy chờ tới ngày được đến đây học sao có thể thua được."
Mặc Chi thấy được sự cương quyết trong câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-la-nu-nhi-trieu-hoi-su-nghich-thien/1482926/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.