Mặc Chi xoay người rời đi. Bây giờ điều mà nàng lo lắng nhất là Kang. Không biết bây giờ hắn như thế nào rồi.
Mặc Chi đi ngang qua một cây cầu bắt gặp bóng lưng quen thuộc của Kang. Lúc nãy hắn không nói gì mà rời đi chắc là đau đớn lắm. Bị người mình yêu đam một nhát chí mạng trong trái tim như thế thì bảo ai có thể bình tĩnh như Kang bây giờ.
"Huynh ổn chứ, Kang? Đây mới chỉ là một cơn giông tố trong đời mà thôi." Mặc Chi đi lên cầu đứng cạnh Kang nói.
"Ha ha, muội chỉ mới lên tám thôi đó, làm như là người từng trải không bằng." Kang khẽ cười nhìn lên bầu trời xanh của màng đêm lấp lánh ngàn sao.
"Huynh có hận muội không, vì đã sắp đặt như thế này." Mặc Chi lúc này cũng chỉ biết gượng cười áy náy nói Kang.
"Không, muội làm vậy là đúng. Nếu không, có nói như thế nào thì ta cũng sẽ không tin là thật.", "Huynh nghĩ sao về việc này a!" Mặc Chi vỗ vai Kang cười an ủi nói.
"Nếu nàng ta yêu tam vương gia thì ta chỉ có thể chúc cho nàng ta hạnh phúc thôi."
"Đúng là lương thiện thật!", Mặc Chi và Huyền Ly nghe xong đồng thanh trả lời. Mặc Chi nhìn bên kia chiếc cầu, một cô gái mặc lam y đang nhìn về phía này. À không, đúng hơn là nhìn Kang với vẻ mặt thương xót và mong chờ một điều gì đó.
"Nhưng mà, ta nghĩ có người thích huynh thật lòng đấy!", "Muội đừng đùa ta chứ! Ta mới vừa bị đá xong đấy." Kang tưởng Mặc Chi đùa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-la-nu-nhi-trieu-hoi-su-nghich-thien/1482921/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.