🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi giải thích rõ ở phòng trà, haingười đi ra ngoài! Lại không chú ý tới phía sau cửa có một người ẩn núp! Người này chính là Lysa! Thì ra cô bé Trung Quốc kia là giả. Thư ký này mới là thật a! Hừ! Cô bé Trung Quốc cô không động vào được, nhưng thưký kia không quyền không thế, cô còn không làm gì được cô ta ư! Nghĩ tới khóe miệng lộ ra nụ cười gian xảo ra khỏi phòng trà!

“Sư huynh, em đã giải thích rõ với cô ấy rồi, yên tâm đi!” Tôi ngồi trong phòng làm việc của anh cùng anh tán gẫu, gật đầu, lộ ra mỉm cười,

“Cô ấy nói như thế nào a” khẩn cấp muốn biết!

“Cô ấy nói sẽ tha thứ cho anh! Sư huynh, anh phải cố gắng lên a!” Ha hả việc này dễ xử lý hơn nhiều! Gật đầu, còn lại tôi tự mình ứng phó là được! Nhưng mà, tôi còn tốt bụng đề nghị

“Em cảm thấy hai người đã sớm thích nhau, vẫn là nhanh nói rõ cho thầy biết mọi chuyện, tránh cho đêm dài lắm mộng!” Gật đầu! Tỏ vẻ sẽ xem xét ! Nhìn bộ dạng sư huynh không quả quyết nhưvậy! Thật sự rất không quen, anh âý đã không nói, vậy tôi đây giúp vậy!

Thật vất vả ở trong công ty sư huynh hết một ngày! Sư huynh ở lại công ty cả ngày, tối nay mới trở về nên khôngđợi anh cùng về, muốn nhanh trở về nói với sư phụ biết. Nhưng là, chếttiệt trên đường lại kẹt xe! Cho tới bây giờ chưa từng ra ngoài vào giờcao điểm tôi đây rốt cục cũng biết được nổi khổ khi kẹt xe! Không biếtphải đợi đến khi nào! Thiệt là! Nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa xe!Yo! Đột nhiên nhìn thấy một cô gái đi trên đường bị một chiếc xe dừngtrên đường kéo mạnh lên xe! Quẹo vào một con đường khác không bị kẹt xe! Thiệt là, trị an của Anh a! Thật tệ!

Không đúng, chờ một chút, cô gái khi nãy nhìn rất quen! Hình như đã gặp qua ở đâu đó! Nhớ đến chuyện khi nãy!Ngất! Không phải là tiểu thư ký của sư huynh sao? Chết tiệt! Cô ấy bịbắt cóc! Gấp gáp bảo tài xế quay đầu xe! Nhưng là bị ngăn ở chính giữađộng cũng không động được, làm sao quay đầu a! Dứt khoát xuống xe! Maymắn có một người chạy xe moto đi ngang qua! Vội vàng kéo người đang ngồi trên xe xuống leo lên xe chạy đuổi theo cái xe phía trước! Người lái xe điều khiển khá tốt, nắm bắt thời cơ, tận dụng mọi khả năng có thể! Cũng may kích thước của xe máy nhỏ hơn so với xe hơi! Rất dễ dàng lợi dụngkhe hở! Chỉ chốc lát đã đuổi kịp theo phía sau lẳng lặng đi theo! Đạikhái 20 phút sau! Xe từ từ thông suốt! Xe hơi cũng chạy nhanh hơn! Quẹotrái quẹo phải chen vào giữa các xe! Dần dần chạy nhanh ra khỏi nộithành, càng đi càng hẻo lánh! Tôi cũng đi theo phía sau, tận lực khôngđể bọn họ phát hiện! Rốt cục! Xe dừng lại ở cuối đường núi, phía dướivách núi chính là biển rộng sóng cuộn trào mãnh liệt! Đám người kéo tiểu thư ký bị trói chặc xuống xe! Gở bịt mắt xuống! Dần dần thích ứng ánhsáng, nhìn đám người

“Các người muốn làm gì” đổ mồ hôi !©¸®! Đem cô ta trói đến đây còn có thể là chuyện tốt sao? Nhấtđịnh là kéo đến nuôi cá mập a! Còn hỏi! ! ! ! Tôi núp ở phía sau tảng đá cách bọn họ không xa nhìn thấy hết thảy

“Làm gì? Nhất định là chuyện tốt nha” Tên cầm đầu thân hình to lớn âm dương quái khí nói! Tay còn không thành thật chạy loạn trên người tiểu thư ký! Cô nàng này thật xinh đẹp, chẳng qua là cứ như vậy chết đi thật là đáng tiếc, không bằng trước hết đểcho mấy anh vui đùa một chút, trãi nghiệm!

Tiểu thư ký tránh né cái tay heo của hắn không ngừng la mắng “A! Anh làm gì! Buông ra, đồ lưu manh” nhìn cô ấy như vậy, đám người cười đến càng khoái trá! Đổi lại là! Tiểu thưký sắp khóc rồi! Nhìn cô ấy như vậy! Cũng không nên xem tiếp nữa! Nhặtlên cục đá trên mặt đất! Phi về phía tay heo của hắn!

“A! Ai đánh tao” phẩy tay kêu to, mẹ kiếp, đứa nào phá hư chuyện tốt của ông! Không muốn sống nữa! Nhìn chung quanh, không có ai a! Gặp quỷ!

“A, đứa nào a” thêm một người quát lên! Che đầu! Liên tiếp gào thét! Tiểu thư ký nhìn bọn họnhư vậy cũng không giải thích được! Những người này làm sao vậy, đangyên đang lành tự nhiên kêu la cái gì a!

“Đứa nào! Mau ra đây cho tao” biết có người núp trong bóng tối đánh lén! Đám người khẩn trương nhìn chung quanh! “Hưu ” ” a” một cục đá đánh trúng đầu người nói chuyện! Che đầu bị đau kêu!

” Đại ca, hình như là ở phía bên kia a!” Một người thấy rõ cục đá từ nơi nào bay ra ngoài ! Chỉ vào nơi tôi ẩn núp kêu lên! Bị phát hiện rồi! !

“Đứa nào, đi ra ngoài” hướng về phía tôi kêu to! Lấy súng bên hông ra chỉa về hướng của tôi, kháo(= Fuck),động một chút là dùng súng a! Hay ho gì!

“Đi ra nhanh lên, nếu không tao không khách khí” cầm lấy súng từ từ đi đến chổ tôi! Những người khác cũng đi theo từ từvây quanh chổ của tôi! Có súng thì hay lắm a! Đồ cặn bả. Cầm lấy cục đáliên tiếp phóng qua! Một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên! Đồ ngu! Hừ! Muốn đấu với bổn tiểu thư! Mọi người sợ không dám tiếp xúc quá gần,chúng tôi cứ giằng co như vậy! Trời dần chuyển tối! Ở bờ biển vừa lạnhvừa đói! Lạnh quá a! Xoa xoa tay cánh tay sưởi ấm! Nếu còn tiếp tục nhưvậy sẽ thành cục nước đá a, liều mạng thôi! Lấy ra ngân châm! Thừa dịpbọn họ chưa chuẩn bị phi qua! “Pằng” tiếng súng! Có thể bọn họ đã bị tôi chọc giận rồi! Từng bước tới gần cũng không sợ trên tay tôi là ám khívà đá! Giống như nổi điên vây quanh tôi! Hết cách rồi, chỉ có thể đónđánh, đi ra! Nhìn đám người vây quanh tôi! Tên đàn ông cầm đầu cầm súngthấy chỉ có một tiểu nữ sinh là tôi, quên mất vừa mới bị đánh không xemtôi vào mắt!

Ngả ngớn nhìn tôi ! Vung tay lên! Mộtngười đàn ông nhỏ gầy lao về phía tôi! Nghiêng người, lưu loát đá! Mộtcước đá văng ra xa 3m! Gục trên mặt đất không dậy nổi! Mọi người thấy, ở cũng không dám xem nhẹ tôi, lên đồng loạt! lao vào tôi! Rất tốt, tránhthoát một vòng! Đá chân! Hạ thắt lưng! Lộn ngược ra sau! Quét ngang!Hmm! Chỉ chốc lát sau đám người đều ngã xuống đất không dậy nổi, còn sót lại người đàn ông cầm súng! Hai người giằng co! Cầm súng chỉa vào người tôi!

“Muốn giết tôi sao?” Tà mị cười với hắn! Nhìn thấy trong lòng hắn sợ hãi! Thật quỷ dị!

“Cô là ai! Chúng ta không thù không oán, tại sao tìm bọn tôi gây phiền phức!” Có phải là tìm nhầm đối tượng hay không, anh xác thực là không quen cô

“Anh có biết người các anh bắt là ai không?” Không phải là cô gái kia sao!

“Cô ấy là chị dâu của tôi, anh nói chúng ta không có thù oán sao?” A! Tại sao lại có thể như vậy! Từ phía sau lưng rút ra roi cầm trong tay! Lãnh khốc nhìn hắn

“Tôi cho anh hai con đường, một, thả chị dâu của tôi ra, tôi tha cho anh. Hai, tôi giết anh, trực tiếpcứu chị dâu tôi đi! Anh chọn đi!” Không được! Không thể bỏ quacho cô ta! Kết quả không hoàn thành nhiệm vụ hắn cũng sẽ giống như chết, nhưng là nếu như không buông tha cô ta hắn hiện tại sẽ chết, làm saobây giờ!

“Anh đang sợ cái gì?” Nhìn ra hắn băn khoăn! “Có lẽ tôi sẽ giúp anh” không dám tin nhìn tôi, giúp hắn, cô ta sẽ tốt bụng giúp hắn, tại sao?

“Nếu như anh không phải là tự nguyện, tôi sẽ bỏ qua cho anh sẽ giúp anh” ai! Đột nhiên cảm thấy có lương tâm, sát thủ cũng sẽ có một mặt thiện lương như thế sao! Sát thủ nực cười, mình còn xứng sao?

Trầm trọng gật đầu “Được rồi! Tôi thả cô ta” đặt súng xuống giơ tay lên đứng yên, tôi đi tới bên cạnh hắn mở trói cho tiểu thư ký!

“Cẩn thận “ đột nhiênnghe thấy tiếng quát tháo hoảng sợ của tiểu thư ký! “Pằng” còn chưa kịpphản ứng đã cảm giác thấy một trận đau nhức từ phía sau lưng! Tôi biếtmình bị ám toán, rút súng xoay người lại một phát không để cho hắn có cơ hội nổ súng lần thứ hai bắn trúng giữa trán hắn! Dần dần ngã vào ngườitiểu thư ký, cô ấy hoảng hốt nhìn tôi! Thấy tôi lung lay “Thần, đừng nhắm mắt a, cô tỉnh a!” Lấy điện thoại di động ra vội vàng gọi điện cho xe cấp cứu nhìn máu tươitrên người tôi cùng trên mặt đất! Khóc thành tiếng! Thật xin lỗi, Thần,cũng là cô không tốt! Là cô hại cô ấy! Hu hu! Tôi miễn cưỡng mở mắt nhìn cô ấy “Đừng khóc, tôi không sao, chỉ là muốn ngủ một giấc! Sẽ không sao “

“Đừng đừng, Thần, cô đừng ngủ, nơi này lạnh, đừng ngủ! Cô cố gắng lên, đừng ngủ” không ngừng nói với tôi! Cố gắng làm cho tôi thanh tĩnh! Nhưng là mímắt thật nặng! Mệt mỏi quá! Nhìn điện thoại di động, bối rối cầm lấy gọi điện thoại cho sư huynh, điện thoại vang lên một lúc lâu mới có ngườibắt máy

“William, William anh mau tới a “

“Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì, em đừng khóc, từ từ nói a” William nghe nghe thấy tiếng Hinh(tên chị thư ký) khóc an ủi! Thần từsớm đã trở về, nhưng là khi anh trở lại thầy nói cô ấy còn chưa về, anhgọi điện thoại cũng không bắt máy! Làm anh lo lắng muốn chết

“William, Thần, Thần đã xảy ra chuyện, anh mau tới a” cái gì! Thần đã xảy ra chuyện

“Bọn em hiện đang ở xx, anh mau tới, Thần sắp không được rồi” nói đùa gì vậy! Lúc đi không phải là còn rất tốt đấy sao? Cúp điệnthoại! Vội vàng chạy tới nơi xảy ra chuyện không may! Lúc chạy tới vừalúc nhìn thấy xe cấp cứu mang bọn họ đi, một đường chạy xe theo đến bệnh viện! Nhìn bác sĩ ba chân bốn cẳng theo băng ca chạy vào bệnh viện, vội vàng đuổi theo! Nhìn Thần nằm trên băng ca màu trắng mặt mày trắng bệtmáu chảy không ngừng! Được đưa vào phòng giải phẫu bị chặn lại ngoài cửa phòng! Hinh Ngồi cuộn thành một đoàn trên ghế khóc! Đầu tựa vào trongkhuỷu tay khóc! Cũng là lỗi của cô! Cô thật đáng chết! Thật vô dụng!William đi lên ôm lấy Hinh đang không ngừng tự trách mình.

“Không có chuyện gì! Thần sẽ không có chuyện gì! Đừng tự trách mình “

“Hu hu hu cũng là lỗi của em! Nếu không phải vì cứu em, Thần cũng sẽ không bị thương “

“Chờ một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì” Hinh đem chuyện buổi tối kể đầu đuôi cho William nghe! Nhất định làLysa đang âm thầm giở trò! Anh quyết không tha cho cô ta! Siết chặc quảđấm âm thầm thề trong lòng! Thầy nhận được tin cho cũng chạy tới! Đámngười chờ đợi ở trước cửa phòng giải phẫu chờ cuộc phẫu thuật kết thúc! 1 giờ 2 giờ 3 giờ đã trôi qua, vẫn không có một chút dấu hiệu kết thúc!Trong khoảng thời gian đó bác sĩ có ra ngoài vài lần! Nhưng là không cónói rõ tình huống bên trong rốt cuộc thế nào, làm mọi người sốt ruộtmuốn chết! 5 giờ sau, phòng giải phẩu lần nữa mở ra! Một lát sau các bác sĩ bên trong cũng lục tục đi ra ngoài! Ông William đi lên trước

“Thần thế nào “

” Bá tước William, giải phẫu đã kết thúc, nhưng “

“Nhưng cái gì, nói mau” Bá tước nổi giận

“Đạn mặc dù đã lấy ra, nhưngthương tổn mạch máu ở phổi! Tương đối khó khăn! Chỉ cần trong một tuầnnày phổi không bị nhiễm trùng thì đã không sao” gật đầu

“Chúng tôi có thể vào thăm không?”

“Bây giờ còn không thể, sợ bị lây nhiễm vi khuẩn, chúng tôi đã đem bệnh nhân cách ly đưa vào phòng vô khuẩn theo dõi!”

Đám người ở ngoài cửa sổ nhìn Thần đangthở bằng máy trợ hô hấp trong phòng bệnh! Trên người cắm đầy các loạiống dẫn! Sinh mệnh rất yếu ớt! Trong lòng âm thầm cầu nguyện cho Thần:Nhất định sẽ tốt hơn! Nhất định sẽ !

Không biết ngủ bao lâu, mở mắt ra nhìnthấy trần nhà màu trắng! Bốn phía cũng là màu trắng. Đây là nơi nào. Cảm giác thân thể của mình thật nhẹ ! Thật giống như đang bay lên. Tại saothân thể không có một chút cảm giác chân thật! Là hư vô! Chẳng lẽ tôi đã chết sao? Vậy nơi này là Thiên đường sao? Ngoài cửa sổ một mảnh trắngxoá, tuyết vừa rơi sao! Nhìn ngoài cửa sổ, một đám trẻ con đáng yêu đang chơi ném tuyết bên ngoài. Nắn người tuyết! Bộ dạng thật vui vẻ! Thiênđường là thế này sao? Không thể nào! Đưa tay muốn mở cửa sổ ra! Nhưng là tay lại xuyên qua cửa sổ hướng về phía ngoài! lại đưa qua! Thật sựxuyên qua rồi! Thật kỳ lạ! Nhắm mắt lại, trong đầu nghĩ tới bộ dạng củaPhong, Thật muốn sờ mặt anh! Nhớ lúc nằm trong lòng anh ngủ! Nhớ mùithơm quen thuộc trên cơ thể anh! Nhớ hết thảy mọi chuyện của anh! Nhớquá nhớ quá! Mở mắt ra! Mở to mắt nhìn người trước mắt! Làm sao sẽ!Phong lại ra hiện tại trước mắt tôi! Chạy chạy tới ôm anh, nhưng lạixuyên qua người anh. Quên mất bản thân chỉ là một linh hồn mà thôi,không có thực thể, làm sao có thể ôm anh chứ? Nhìn anh đi xa! Ngồi chồmhổm trên mặt đất khóc! Khi tôi ngẩng đầu lên thì, lại nhớ tới nơi mìnhđang ở! Trong phòng có rất nhiều người mặc đồ màu trắng! Bọn họ vội vàng chạy tới cấp cứu cho người nằm trên giường! Che miệng! Kinh ngạc nhìnngười nằm trên giường, đó không phải là tôi sao? Tôi lại tách ra khỏithực thể

“Tích ” máy móc vang lên một tiếng bénnhọn! Hô hấp dừng lại! Đừng, không thể chết được! Chạy qua, nhích tớigần thân thể cảm giác có một cổ lực hút hút tôi vào trong thân thể!Trước mắt tối sầm nên cái gì cũng không biết!

“Tăng điện tim đồ, tiếp tục” bác sĩ lo lắng ra lệnh , tay cũng không dừng lại động tác! Lúc mọingười tưởng chừng đã vô vọng, trên máy điện tâm đồ lại có phản ứng! Ngây người

“Mau! Tim bệnh nhân còn đập” rống lên, mọi người kịp phản ứng lập tức tiến hành cấp cứu!

Ngoài cửa, mọi người lo lắng bồi hồi ởtrước cửa phòng! Đèn khi nãy vốn là tắt, hiện tại lại sáng lên, bêntrong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Sáng nay bác sĩ đột nhiên phát hiện bệnh tình của Thần chuyển biến xấu! Phổi đã bị cảm nhiễm! Vội vàng cấp cứu!Hiện tại cũng đã qua vài giờ! Sao còn chưa ra ngoài! Nôn nóng muốn chết! Hai tiếng sau! Đèn lại tắt lần nữa, cửa mở ra tiếp theo là các bác sĩđẩy Thần ra ngoài!

“Con bé thế nào” Ông William lo lắng hỏi bác sĩ

“Kỳ tích, thật là kỳ tích, trong quá trình chúng tôi cấp cứu tim của bệnh nhân đã ngưng đập, mọi ngườiđều nghĩ là đã hết cách, tim của cô ấy lại đập hệt như kỳ tích xuấthiện” bác sĩ kích động nói! Làm nghề y nhiều năm như vậy cònchưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy, chỉ có thể dùng kỳ tích để hìnhdung!

“Vậy con bé hiện tại hẳn là không có chuyện gì chứ!”

“Đúng vậy, đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, chỉ là còn phải quan sát thêm! Xem có xảy ra biến chứng gì hay không” mọi người trầm mặc! Không có chuyện gì! Nhất định sẽ không có chuyện gì!

Sáng sớm nhận được tin Thần bệnh tìnhnguy cấp, William đã báo cho Phong! Lúc anh chạy tới thì Thần đã đượcđưa vào phòng bệnh cách ly! Ở ngoài cửa sổ nhìn Thần trong phòng bệnh!Thật khó chịu! Lúc đi vẫn còn rất tốt, làm sao lại biến thành cái bộdáng này! Thiếu chút nữa thì vĩnh viễn không gặp được nhau! Nghĩ tới tim thật đau đớn! đựa vào trên cửa sổ nhìn Thần! Chết tiệt! Tôi sẽ không bỏ qua cho các ngươi, tuyệt sẽ không!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.