🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chúng tôi chạy ra vùng ngoại thành chơihết cả buổi trưa! Buổi tối đến bar tịch mịch hát karaoke! Lúc 9 giờPhong đưa Nguyệt trở về! Trong lúc đó Vũ và Hạo nói cho tôi biết rấtnhiều chuyện về Nguyệt, Nguyệt kia thật đúng là không đơn giản? Thoạtnhìn rất đơn thuần, tâm cơ lại thâm sâu như vậy! Nhưng mà, tôi sẽ sợsao? Lúc 10 giờ Phong trở lại! Sáu người chơi đến 11 thì về nhà! Phongđưa tôi về nhà trọ thì cũng trở về! Từ bọn họ tôi biết được Nguyệt không chỉ là bạn cùng bọn họ lớn lên, khi còn bé cô ấy còn cứu Phong mộtmạng, đối với Phong có ân cứu mạng, cho nên Phong mới đối với cô ta tốtnhư vậy! Thì ra là như vậy!

Cầm lấy chìa khóa vừa mới chuẩn bị mởcửa, cảm giác được phía sau có người đánh lén, lách người sang một bên,đưa chân đá một cái!

“A” người nọ không nghĩ tới tôi sẽ phát hiện hắn, cho nên xoay người né đòn!

Lấy ra ngân châm bắn về phía huyệt đạo của hắn! Một cước dẫm lên trên người hắn “Nói, người nào phái anh đến “

“Cô ” làm sao thân thể lại không thể nhúc nhích được, nữ sinh này không đơn giản! Dưới chân vừa dùng lực “Nói “

“Tôi không biết, tôi chỉ là nhận chỉ thị của cấp trên đến dạy dỗ cô một chút mà thôi, những thứ khác tôi cái gì cũng không biết “

“Cấp trên của anh là ai” Cấp trên, là Nguyệt sao? Động tác cũng rất nhanh đi! Đáng tiếc! Gặp phải tôi

“Cấp trên của tôi là Đường chủ của Hải Quỳ bang”

“Cút” rút ra ngân châm, một cước đạp xuống thang lầu! Hải Quỳ bang sao? Một bang phái nho nhỏ lại dám đến chọc tôi! Mở cửa! Đi vào!

Tại một quầy rượu! Một người vội vội vàng vàng chạy đến chỗ một cái ghế lô

“Tiểu Hắc tử, nhanh như vậy đã trở lại, chuyện làm xong chưa” uống một ngụm bia trấn định một chút

“Phi! Tốt cái P a! Ông đây thiếu chút nữa liền không về được” mẹ kiếp , cô nàng kia rất lợi hại, hiện ở trên người còn chưa có hoàn toàn khôi phục cảm giác!

“Yo! Xảy ra chuyện gì, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao?” Tiểu Hắc tử là người có năng lực đánh đấm mạnh nhất trong đám huynh đệa! Đối phó với người bình thường không có một chút vấn đề

“Mẹ kiếp ! Cái con nhỏ kia quá lợi hại, làm cho trên người ông đây bây giờ vẫn còn tê “

“Hả! Vậy chúng ta không phải là nên nói cho lão đại biết a!” Ngồi đó nghĩ xem, gật đầu, phải nói cho lão Đại mới được, chuyện nàybọn họ làm không được, nghĩ xong dẫn theo vài người đi vào trong bang

“Hừ! Phế vật! Một đứa con gái cũng làm không xong, giữ lại các người còn ích lợi gì” ai! Vậy như thế nào ăn nói với cấp trên!

“Bang chủ, không phải là như vậy, cái con nhỏ kia thật lợi hại, chúng tôi ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có a” trán đổ mồ hôi lạnh, cả người run rẩy! Chết chắc! Chết chắc!

“Quên đi, các người đi xuống đi” ai! Thiệt là! Hê! Chúng ta không cần phải chết, đám người liền lăn một vòng chạy ra khỏi phòng!

Đi vào phía sau một gian phòng hắc ám

“Tiểu thư, thật xin lỗi!”

“Làm sao, lại thất bại “ xem ra Băng Thần này không đơn giản a, người bình thường thì đã sớm bị giải quyết! Xem ra tôi phải nghĩ biện pháp khác rồi!

“Vâng, là thuộc hạ làm chuyện bất lực, xin tiểu thư trách phạt “

“Quên đi , chuyện này không thể hoàn toàn trách các người, là tôi coi thường đối thủ, anh đi xuống đi!” Lui ra khỏi phòng vuốt cái trán đẫm mồ hôi! Hô! Kinh khủng

Ngủ một giấc thật ngon đến hừng sáng!Duỗi cái lưng mỏi nhừ, kéo ra rèm cửa sổ! Lại thấy Phong đứng dưới lầuchờ, thấy tôi, phất tay với tôi một cái! Tôi lấy điện thoại di động gởitin bảo anh đi lên, mở cửa lập tức thấy Phong từ trong thang máy đi rangoài! Đầu mũi cũng đông lạnh đến hồng hồng ! Để cho anh vào nhà! Rótchén nước nóng cho anh ấm áp một chút “Ngốc, tới bao lâu rồi, không biết đi lên a “

“Tớ sợ quấy rầy bà xã đại nhân nghỉ ngơi a “

“Cậu ngốc hả! Bị cảm làm sao bây giờ a, thiệt là” tôi vội vàng đi rửa mặt thay quần áo, theo Phong đi ăn điểm tâm! Trên đường đi điện thoại của Phong vang lên

“Alo “

“Nga, Nguyệt a, có chuyện gì không “

“Anh đang ở chung với chị dâu em, có gì không?”

“Ân, được” lại là Nguyệt sớm như vậy đã gọi điện thoại tới sao!

“Bà xã, Nguyệt nói tới tìm tớ cùng đi học, cậu không ngại chứ “

“Hừ! Cậu đã đồng ý rồi, tớ còn có thể nói gì a” chán! Thật là chán!

“Mất hứng sao?”

“Cậu nói đi? Chẳng lẽ tớ phải cao hứng sao?”

“Thật xin lỗi nha, sau này sẽ không, tớ bảo đảm” nhìn cái bộ dạng kia, thiệt là! Gật đầu! Chờ trong chốc lát, xe củaNguyệt dừng lại bên cạnh chúng tôi, ba người chúng tôi cùng đi ăn điểmtâm, Nguyệt bày ra bộ dáng vô cùng thân thiện! Hỏi han ân cần với tôi,làm trò trước mặt Phong tôi cũng không thể nào phát giận, cho nên rấtgiả dối đáp lại ! Chịu tội a!

Ba người đi tới lớp, tất cả mọi người rất kỳ quái, nhưng mà cũng chỉ là lén lút bàn tán!

Không biết Nguyệt nghĩ thế nào, cảm giác rất lấy lòng ba chị em chúng tôi! Mặc dù chúng tôi không phải là rấtthích cô ta, nhưng người ta không phải là đối với bọn họ rất tốt sao?Cho nên cũng miễn cưỡng tiếp nhận cô ta, 4 người thường xuyên tụ tậpchung một chỗ nói chuyện phiếm! Sau lại từ từ trở thành bạn tốt! Cũngđến cuối kỳ thi rồi, trường học vì để cho các bạn học có thể phát huytốt hơn trong kỳ thi, quyết định cho chúng tôi thả lỏng một chút, tổchức leo núi!

Mục đích của chúng tôi chính là núi Điệp Luyến cao nhất thành phố, độ cao khoảng chừng 5000 so với mặt nước biển!

Sáng sớm các bạn học liền tập hợp trongphòng học, tất cả mọi người tụ họp chung một chỗ thảo luận, 7 ngườichúng tôi ngồi cùng một chỗ chơi đùa, thầy giáo rất nhanh đi vào, tuyênbố lên đường, lên xe của trường thẳng tiến đến núi Điệp Luyến! Ngồi trên xe lung la lung lay, lại dựa vào trong ngực Phong ngủ thiếp đi!

Hừ! Ghê tởm! Băng Thần, hôm nay sẽ là ngày chết của cô!

Trong lòng không khỏi có chút hỗn loạn, có dự cảm xấu! Nhìn khắp bốn phía, là tôi suy nghĩ nhiều sao?

“Làm sao vậy, Thần, không thoải mái sao?” Lắc đầu, lại tiếp tục ngủ

Hơn một tiếng sau, xe rốt cục tới núi Điệp Luyến, dừng ở chân núi, mọi người lục tục xuống xe

“Thần, đừng ngủ, chúng ta đến rồi?” Phong lay tôi tỉnh, dụi mắt, ngáp một cái, vặn eo bẻ cổ theo mọi ngườixuống xe! Hô! Đột nhiên đi ra ngoài cảm giác lạnh quá nga! Rùng mình một cái! “Lạnh không?” Phong đưa tay nắm tay tôi xoa xoa “Tay cậu làm sao lại lạnh như vậy a! Đở hơn chút nào không?” Nhìn anh, (*__* ) hì hì… Thật hạnh phúc a!

“Được rồi, các bạn học! Chúng ta bắt đầu lên núi đi! Hiện tại chúng ta chia thành vài tổ nhỏ tranh tàixem ai tới đỉnh núi trước có được hay không a “

“Ể! Được!” Đại khái chia tổ,

“Lên đường” dĩ nhiên 7người chúng tôi một tổ, chọn một con đường khác trên núi lên đường! Núitương đối dốc! Vừa rồi không đi theo đường lộ trên núi, cho nên đànhphải vừa đi vừa mở đường nên tương đối chậm! Nếu như chỉ có 6 ngườichúng tôi còn khá hơn một chút, mấu chốt là còn phải chiếu cố Nguyệt yếu đuối, cho nên đi càng chậm! Đi cũng đã hơn 1 giờ mới bò đến được độ cao 800 thước

“Tôi thật sự là đi không nổi, nghỉ ngơi một chút đi!” Nguyệt dựa vào trên một thân cây, chúng tôi nhìn cô ta, Phong gật đầu “Được rồi! Nghỉ ngơi một chút đi “

Tôi tìm thấy một khối đá tương đối bằng phẳng, phủi lá rụng trên đó “Nguyệt, tới đây ngồi đi ” ” được, cám ơn chị Thần “ tôi đứng bên cạnh Phong trong lúc vô tình nhìn thấy một thân ảnh hiệnlên, ân! Phía sau có người theo dõi, mục tiêu là tôi sao? “A, cứu mạng” đang suy nghĩ lại nghe thấy Nguyệt kêu cứu, vừa nhìn, chẳng biết tạisao Nguyệt ngồi trên tảng đá trơn! Tảng đá và cô ta cùng nhau lăn xuốngphía dưới, không kịp nghĩ nhiều lấy roi ra cuốn lấy cổ tay Nguyệt, bảnthân cũng lăn xuống theo! Dưới tình thế cấp bách, một tay bắt được cáicây bên cạnh, dừng lại! Những người khác lập tức kéo chúng tôi lên! Thật vất vả kéo được chúng tôi lên, tôi cũng mất khá nhiều sức, hai tay thật đau! Mọi người ngồi dưới đất thở hổn hển!

Hô! Bởi vì tính đặc thù của roi, cổ taycủa Nguyệt hằn lên vết máu, mà cánh tay của tôi cũng bởi vì bị vỏ cây ma sát mà chảy máu! Phong kéo tay của tôi nhướng mày cẩn thận xức thuốccho tôi “Vù vù có đau hay không a” cười lắc đầu “Không sao đâu, một chút vết thương nhỏ không coi vào đâu nữa” bên kia Phỉ cũng xức thuốc cho Nguyệt, băng bó đơn giản, mọi người tiếp theo đi về phía trước! Mà nguyệt bởi vì mới vừa rồi kinh sợ cùng vớithể lực chống đỡ hết nổi, chỉ có thể để Phong cõng đi lên! Nhưng mà nhưvậy thì tốc độ so với trước nhanh hơn không ít, chẳng qua là mệt choPhong!

Thỉnh thoảng nhìn về phía sau, vẫn cảm giác được tung tích của người phía sau!

Không được, phải đi nhanh chút mới được, đoạn đường này địa thế quá hiểm nếu như bọn họ động thủ vào lúc nàychúng tôi sẽ xong đời! Vội vàng thúc giục bọn họ đi nhanh một chút! Mọingười mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng không hỏi nhiều, chỉ muốn nhanhđược nghỉ ngơi! Sau dứt khoát chạy! Sáu người một người theo sát mộtngười! Người phía sau biết mình bị phát hiện cũng không giấu diếm nữa,dứt khoát đuổi theo chúng tôi! “Thần, chúng ta bị theo dõi rồi” Phỉ đến bây giờ mới phát hiện phía sau

“Cậu thật ngốc! Nếu chúng ta không phát hiện vậy chạy làm cái gì” Hạo gõ nhẹ đầu Phỉ

“Nga, tớ còn tưởng rằng các cậu là muốn thi đấu chứ?” Mọi người ngất!

Rốt cục lên đến nơi có địa thế bằngphẳng hơn một chút, bởi vì Nguyệt nên Vũ bảo chúng tôi đi trước, Hạo vàVũ ở lại giải quyết người phía sau! Phong vốn là cũng muốn ở lại, nhưnglà chúng tôi có đến 4 nữ sinh, huống chi! Mấy người này Hạo Vũ dư sứcgiải quyết! Chúng tôi cũng không nói gì nữa tiếp tục đi về phía trên,mặc dù là mùa đông nhưng là Phong cõng Nguyệt đi vẫn là mệt chết đi, đầu đầy mồ hôi ! Nguyệt lấy khăn giấy ra lau mồ hôi cho Phong! Bộ dáng rấthạnh phúc, mặc dù tôi biết Phong chỉ xem cô ta như em gái, nhưng tronglòng vẫn có chút không thoải mái! Nổi giận đùng đùng đi ở phía trước!Phong cõng Nguyệt đuổi theo tôi “Thần, đi chậm chút! Mệt mỏi quá nha” đau lòng nhìn anh gật đầu “Quên đi , chúng ta nghỉ ngơi một chút đi! Thuận tiện chờ hai người bọn họ” Phong để Nguyệt xuống! Chúng tôi đều tự tìm chỗ nghỉ ngơi! Ngồi dưới đất,nhìn dưới chân núi! Chúng tôi đã lên đến giữa sườn núi rồi! Phạm vi nhìn so với trước trống trải hơn rất nhiều! Dưới chân núi mưa phùn lất phất, loáng thoáng nhìn không rõ lắm, Phong ngồi bên cạnh tôi ôm chầm tôi “Có phải là có loại cảm giác rời xa phàm trần không, trên đời chỉ mình ta tỉnh “

“Cái gì chứ! Thế nhân trầm mê lại chỉ có mình cậu tỉnh, không cảm thấy cô đơn a “

“Đúng ha, vậy cậu cùng tớ tỉnh là được rồi! Hắc hắc như vậy ta sẽ không cô đơn nữa” sến chết mất! Vừa nghỉ ngơi trong chốc lát, Hạo và Vũ liền đuổi theo tới, Hạo còn vừa đi vừa oán trách “Thật đúng là, 30 mấy người toàn để cho Vũ một mình dọn sạch, tớ ngay cả cơ hội ra tay cũng không có “

“Ha ha rõ ràng là cậu tài nghệ không bằng ai còn không biết xấu hổ oán trách Vũ a” Mộng nghe xong cười to

“Hừ! Mới không phải? Tớ chỉ là không muốn động thủ mà thôi!” Hạo không cam lòng yếu thế phản bác trở về!

“Phải không? Vậy mới vừa rồi là ai oán trách hả” mọi người cười to!

Hừ! Băng Thần, coi như cô mạng lớn! Chỉlà dọc theo đường đi có những người khác bảo vệ không có cơ hội ra tay,chỉ có thể chờ đến đỉnh núi ở tìm cơ hội!

“Nguyệt, nhanh lên một chút a. Đi chậm như vậy” Mộng

“Nga, tới ngay” vội vàng đuổi theo mọi người

Rốt cục trải qua mấy giờ phấn đấu cũnglên đến đỉnh núi! Chúng tôi là tổ cuối cùng lên đến đỉnh núi! Lớp trưởng điểm số lại từng người sau đó phân chia công việc cho các tổ! Các tổdựng lều, nổi lửa! Bận rộn suốt, mà công việc của tổ chúng tôi ba namsinh bọn họ đã làm hết, cho nên 4 người chúng tôi ở chung một chỗ nóichuyện phiếm!

“Nguyệt” là Chu Mẫn

“Ân, Mẫn a, có chuyện gì sao?”

“Nga, tớ thấy cậu không có việc gì làm, nên tới đây tìm cậu cùng tớ đi nhặt củi, đi không?” Nguyệt nhìn chúng tôi một chút, thấy chúng tôi không phản đối, gật đầu “Được, đi thôi” hai người khoác tay cười đùa đi xa! Rất nhanh ba người bọn họ trở lại đem đồ trên tay cất kỹ đi tới bên cạnh chúng tôi

“Hở! Nguyệt đâu?” Phong

“Nga, cô ấy cùng Chu Mẫn đi rồi, nói lập tức sẽ trở lại” Phỉ

“Nga!” Cả nhóm ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm giết thời gian! Buổi trưa cơm đã nấu xong!

“Ngất! Này người nào làm thức ăn a! Thật khó ăn a”

“Phi! Trong thức ăn còn có cát “

“Oa! Hạt gạo còn chưa chín, làm sao ăn a” mới ăn một miếng tất cả các bạn học đều oán trách lại không dám độngđến thức ăn nữa! Nhưng là nhóm người mang theo đồ cũng không phải là rất nhiều, cho nên không thể làm gì khác hơn là nấu lại, nhưng mà chúng tôi cũng không dám lại để cho đám người lúc trước làm, cái bọn thiếu giatiểu thư này ai lại biết nấu cơm chứ! Không thể làm gì khác hơn là bangười chúng tôi nhận nhiệm vụ này!

Nửa tiếng sau truyền đến từng trận mùi cơm chín cùng mùi đồ ăn! Ngữi được mọi người nước miếng chảy ròng

“Oa! Thần, lúc nào mới có thể ăn cơm a! Thơm quá a! Tớ đã không đợi được rồi “

“Đúng a! Nước miếng tớ chảy ra cả rồi” các bạn học vây quanh bên cạnh thúc giục

“Ai nha! Đừng cãi nhau! Mau giúp một tay!” Phỉ

“Đem mọi thứ cất lại đi! Ăn cơm được rồi” những người khác liền tranh thủ dẹp đồ qua một bên, lục tục bưng thức ăn đi qua!

“Wao! Tuyệt! Ăn thật ngon “

“Đúng vậy a, so với đầu bếp trong nhà hàng còn ngon hơn “

“Ê! Đừng đoạt của tớ, chừa cho tớ một chút a” nhìn tướng ăn của bọn họ, mọi người im lặng! Sau khi ăn cơm xong cònchưa thấy hai người kia trở lại, chúng tôi có chút lo lắng!

“Bọn họ làm sao còn chưa trở lại a! Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ” Phỉ

“Như vầy, chúng ta nói với thầy giáo, chia nhau ra tìm bọn họ” gật đầu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.