🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chết tiệt, làm sao lại không thấy, rốtcuộc đã đi nơi nào, chẳng lẽ đúng như lời Thần nói, ông ấy đã xảy rachuyện sao? Không, sẽ không! Đằng Mộc đi tới vùng ngoại ô của một thôntrang, nơi này chỉ là thôn trang nhỏ rất bình thường mà thôi, sẽ khôngai hoài nghi Thượng Đảo Hùng lại trốn ở chỗ này, làm sao lại có thểkhông thấy! Lấy điện thoại di động ra lần nữa gọi điện thoại cho ông “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được” có lẽ đã tắt máy, mọi thứ trong phòng đều ổn, không có bất kỳ dấu vếtđánh nhau và vết máu, quần áo và đồ dùng hằng ngày đem theo cũng còn ởđây! Chẳng lẽ ông ấy tự mình rời khỏi thôn, sẽ không, ông ấy sẽ không ra ngoài vào lúc này, chẳng lẽ là do Ám U xảy ra chuyện gì? Hay là? Trờiạ, không dám lại nghĩ tiếp! Vội vàng chạy đến Ám U!

Lo lắng lái xe trên đường lớn “Tíchtích” đường hôm nay sao lại bị kẹt xe thế này! Lo lắng bóp kèn! Nhanhlên một chút a nhanh lên! Tại sao trong lòng có cảm giác rất lo sợ. Chết tiệt! Làm sao còn chưa hết kẹt xe! Qua vài phút sau, xe phía trước mớilục tục chạy đi rốt cuộc đường cũng thông, nhanh chóng chạy trên đườnglớn, trong lúc vô tình nhìn vào kính xe, vừa thấy mấy chiếc xe phía sauchạy theo tôi, bọn họ là ai, có phải là người chú phái tới giết tôikhông? Xem ra Ám U không thể đi rồi, chỉ có thể đến chỗ của Thần. Rẽ vào một con đường khác, xe phía sau chậm hơn một lúc, không nghĩ tới lạiđột nhiên thay đổi lộ tuyến, nhưng mà rất nhanh cũng đuổi theo tới. Trên đường cái này cơ bản là không có bao nhiêu xe, tăng tốc lên tốc độ lớnnhất! Xe phía sau thấy xe càng chạy càng nhanh, biết đã bị phát hiện,cũng không che giấu nữa, trực tiếp đuổi theo xe của Đằng Mộc, mấy chiếcxe ở trên đường lớn điên cuồng chạy, mắt thấy bị đuổi theo sát nút rồi,đột nhiên nhìn bên kính chiếu hậu thấy trên xe phía sau có người cầmsúng chỉa về phía Đằng Mộc, cảm giác không ổn, liền cúi đầu “Pằng” tiếng súng lướt đỉnh đầu bay xuyên thủng qua kính chắn gió! Hô! Nguy hiểmthật, xém chút nữa là tiêu đời. Xe nghiêng một cái liền khôi phục chạytiếp, người phía sau thấy bên trong không sau, dứt khoát dùng đầu xeđụng vào đuôi xe, “Rầm” xe run lên, bị đụng phải, nhưng không phải làrất nghiêm trọng.

Hai chiếc xe ở trên đường lớn mặc kệsống chết đụng vào nhau! “Rầm” lại va chạm, đáng chết, nếu còn tiếp tụcbị đụng như vậy thì nguy mất, làm sao bây giờ? Đằng Mộc ở trong xe gấpđến độ đầu đầy mồ hôi, khóe mắt liếc qua, phía sau lại có người vươn đầu ra khỏi cửa sổ xe, cầm lấy súng! Không hay, hắn nhắm trúng là bình xăng của xe, chạy xe quẹo trái quẹo phải cố gắng không để bị nhắm trúng“Pằng pằng” liên tục hai súng đều bắn hụt!

“Pằng” lại một tiếng súng vang, nhưng mà không phải là bắn vào xe Đằng Mộc, mà là bắn vào chiếc xe đuổi theophía sau, có người giúp tôi! “Bùm” một tiếng nổ mạnh vang lên. Chiếc xephía sau bị bắn vào bình xăng nổ tung! Cơ hội tốt, cũng không để ý đếnngười ở phía sau đang giúp mình là ai, vội vàng tăng tốc độ chạy đếnbiệt thự của Thần! “Két ” thắng gấp dừng lại trước cửa biệt thự, chuôngcửa vang lên, người giúp việc chạy tới mở cửa, vọt vào trong biệt thựmọi người thấy bộ dạng chật vật của Đằng Mộc sợ ngây người, cũng khôngthèm nhìn mọi người, trực tiếp chạy lên lầu tìm Thần.

“Cô đã làm gì ông ta? Nói cho tôi biết” vọt tới bên giường nắm cánh tay Thần, tức giận gầm thét. Mọi người vội vàng đi lên ngăn cản

“Thần, sao rồi, không sao chứ!” Phỉ lo lắng nhìn thoáng qua vết thương trên lưng tôi, may mắn không cóbị nứt ra, nếu không thì phiền toái! Lắc đầu, nhìn Đằng Mộc “Anh đang nói cái gì tôi nghe không hiểu” hừ! Biết cũng sẽ không nói cho anh biết ! Hừ! Cánh tay đau chết đi được!

“Nghe không hiểu, cô lại không biết tôi đang nói cái gì? Đừng giả ngu nữa!”

“Anh thật kỳ quái! Anh rốt cuộc muốn nói gì? Không nói, thì mời đi ra ngoài!” Hừ! Tôi nổi giận rồi.

“Nói gì, cha tôi đã không thấy, chẳng lẽ không liên quan đến cô sao?”

“Buồn cười, không tìm thấy cha anh thì liên quan gì đến tôi?”

“Nếu không liên quan đến cô… Vậy tại sao lúc chiều cô lại nói như vậy!”

“Muốn biết, được, tôi cho anhbiết, bởi vì từ ngày đó tôi đã phái người âm thầm theo dõi các người,cho nên, cha anh gặp chuyện không may tôi sẽ biết, nhưng mà anh sẽ không cho là tôi đã sát hại ông ta chứ!”

“Chẳng lẽ không đúng sao?” Chẳng lẽ tôi sai lầm rồi sao?

“Hừ! Tôi và các người không thùkhông oán, tôi tại sao lại muốn giết ông ta, anh cho rằng tôi trừ theodõi anh ra, sẽ bỏ qua cho chú anh? Ông ta không ngu ngốc, cho nên từ anh tìm ra cha của anh, giết ông ấy rồi, tôi nghĩ ông ta hẳn là cũng muốngiải quyết anh đi, nhưng mà, anh ở chỗ này của tôi, tránh thoát mộtkiếp!” Tha thứ cho tôi đi! Tôi bắt buộc phải làm vậy !

“Cái gì, cha tôi thật đã chết rồi. Chết tiệt! Thượng Đảo Thứ Lang, tôi sẽ giết ông” vẻ mặt nhăn nhó, xương cốt “Khanh khách” rung động! Thật là đáng sợ a!

“Nếu như anh đồng ý, tôi sẽ giúp anh “ bình phục tâm tình, nhìn Thần, nếu ngay cả Thượng đảo Thứ Lang cũngkhông dám động đến nơi này, xem ra lai lịch của bọn họ không nhỏ tôi đây tại sao lại không mượn lực lượng của bọn họ giết ông ta! Suy tư mộtlát, gật đầu!

“Cảm ơn! Tôi cần phải làm cái gì” nếu đã hạ quyết tâm thì phải dứt khoác triệt để một chút!

“Việc anh cần phải làm bây giờchính là nhất định phải giữ được cái mạng nhỏ của mình, hôm nay ngẫunhiên ở trên đường lớn cứu anh một mạng, lần sau tôi cũng không dám bảođảm anh còn có thể may mắn như vậy nữa không!” Một màn trên đường lớn tôi đã nhìn thấy! mạng của anh ta thật đúng là lớn a! Như vậy mà cũng không chết!

“Hôm nay ở trên đường lớn người cứu tôi là cô?”

“vậy anh nghĩ là ai?” Người khác giết anh còn không còn kịp nữa, ai điên mà đi cứu anh, ngu ngốc

“Cảm ơn! Tôi sẽ báo đáp cô “ tôi không thích thiếu người cái gì, huống chi đây là ân tình

“Hừ! Ai cần, tôi là trả ân cứu mạng giúp Mộng, nếu không ai lại rãnh đi giúp anh” o (∩_∩ )o. . . Miệng nữ nhân ác độc “Được rồi, anh trước tạm thời ở chỗ này, có việc gì tôi sẽ thông báo cho anh!”

Nhìn tất cả mọi người ra khỏi phòng, Phong ngồi ở đầu giường, véo nhẹ chóp mũi tôi “Cậu a! Nói láo cũng không đỏ mặt “ quệt mồm “Hừ! Không biết người là do ai giết, còn không biết xấu hổ?” Hôn nhẹ lên môi tôi một cái, sờ sờ đầu tôi “Được rồi, cậu giỏi nhất! Nghỉ ngơi một chút đi!” Sau đó xoay người ra khỏi cửa! Ai! Tôi có phải đã trở thành một cô gáixấu xa! Ai nha! Dù sao người trong hắc đạo cũng chả có ai tốt! Quản khác người khác nghĩ như thế nào làm gì? Ngủ

Mới ngủ được một chút thì nghe thấy tiếng cửa mở, nghiêng đầu Mộng đi vào

“Mộng, có việc gì! Tới đây a” đẩy ra một góc chăn, ý bảo cô đến trên giường. Mộng đi tới đầu giường, nằm bên cạnh tôi, nghiêng đầu nhìn tôi không nói lời nào

“Làm sao vậy, trên mặt tớ mọc hoa hay là cỏ sao, sao nhìn tớ như vậy !” Vẫn là không nói lời nào, cứ như vậy nhìn tôi.

“Ai u uy! Tớ biết mình rất đẹp rất có mị lực, nhưng là cậu cũng đừng nhìn tớ chằm chằm như vậy! Người ta thẹn thùng nha” nửa câu sau còn lên cao giọng, trời ạ! Da gà da vịt cũng rơi đầy đất rồi, thật buồn nôn nga! “Xì, ha ha Thần, cậu làm ơn đi” người này lúc nào thì lại trở nên thích đùa giỡn như vậy chứ! Thiệt là! “Cái gì chứ! Chẳng lẽ người ta không xinh đẹp không có mị lực sao? Hay là nói cậu thay đổi không yêu tớ nữa” o (∩_∩ )o. . . Ha hả, đùa thật vui, tiếp tục

“Ha ha làm ơn đi! Đừng để tớ có cảm giác là BL* có được hay không, bổn tiểu thư không có hứng thú với con gái!” Thật vất vả mới ngưng cười.

“Phải không? Tại sao tớ trướckia không có phát hiện a! Cậu trước kia vẫn là không có quen bạn trai,tớ còn tưởng rằng cậu đối với nam sinh không có hứng thú chứ?”

“Nói tớ, cậu chẳng phải cũng như vậy “

“Tớ, tớ không giống cậu, tớ vẫnkhông có bạn trai là bởi vì tớ sợ cậu một mình cô độc tịch mịch, cho nên mới tốt bụng không quen bạn trai!” Hừ! Đấu với tôi, không chọc cậu tức đến hộc máu! Tôi sẽ không phải là Băng Thần nữa

“Cậu cậu cậu cậu cậu hừ!” Quay đầu đi không để ý tới cô, thiệt là, tức chết tôi đi, nha đầu nàytừ lúc nào lại trở nên nhanh mồm nhanh miệng như vậy, trước kia chỉ làđộng thủ không động khẩu!

Ha ha ha ha chết cười tôi, nhìn Mộng làm bộ tức giận, kéo kéo ống tay áo, bị cô ấy giật ra, phe phẩy cánh tay của cô “Được rồi, Mộng, tớ sai rồi được chưa? Đừng nóng giận nữa, ngoan a, không khóc không khóc a” thật là thua cậu luôn.

“Tớ khóc khi nào, cậu thật là”

“Hê, cậu không có khóc a! Tớ lại tưởng cậu khóc chứ? Xem ra công lực của tớ vẫn chưa đủ” cái gì, nha đầu này, nhìn Mộng lại muốn giận, vội vàng chận lại nói

“Được rồi được rồi, không giỡn nữa, nói đi! Tìm tớ có việc gì a “

“Thần! Cám ơn cậu” Mộng nhìn tôi rất chăm chú

“Cám ơn tớ, tại sao, tớ có làm cái gì đâu” biết rõ còn cố hỏi

“Cảm ơn cậu cứu Đằng Mộc, thậtra thì tớ biết chúng ta hoàn toàn có thể không cần để ý đến anh ta! Cậulà vì tớ mới cứu anh ta, không phải sao?” Nếu như không phải vì tôi còn nợ ân tình của anh ta, có lẽ chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều,hơn nữa cũng không cần phải do dự như bây giờ, Thần còn phải nói dốinhiều như vậy. Thần ghét nhất chính là người khác lừa gạt cô và việc côphải nói dối! Mà cô ấy vì cô nên mới làm như vậy! Trong lòng thật khóchịu!

“Cậu ngốc a! Những thứ này làviệc tớ phải làm, không nên nghĩ nhiều như vậy, cũng đừng áy náy. Bạn bè chính là như vậy, không phải sao? Đây cũng là các cậu dạy tớ nha” nháy mắt mấy cái nhìn Mộng!

“Ân! Tớ biết rồi, cậu nghỉ ngơi đi! Chuyện về sau thì giao cho bọn tớ đi!” Nói xong xuống giường ra khỏi phòng!

Ai! Lại phải ở một mình rồi, thật nhàm chán! Có điện thoại

“Sao tây sao tây “

“Bang chủ, tôi là Cách. HuyếtPhệ người ta nói muốn cùng chúng ta liên thủ, Nhị bang chủ cùng Tam bang chủ đã đồng ý, nhưng là cá nhân tôi muốn hỏi ý ngài!” Thật là muốn cùng bọn họ liên thủ sao? Vậy sau này làm sao bây giờ!

“Ân, đúng a! Chuyện này là tôiđề nghị, với năng lực hiện giờ của chúng ta cho dù Ám U bọn họ có nộichiến cũng không thể nắm chắc có thể tiêu diệt một lần hết được, nếu như liên hiệp với Huyết Phệ! Tỷ lệ thành công là 80%, tôi đại khái sẽ không đem sự tồn vong Hồn Tế để làm tiền đánh cược, cho nên liên hiệp với bọn họ là biện pháp tốt nhất!”

“Nhưng là, nếu như tiêu diệt Ám U thành công, vậy sau này thì sao? Trừ Ám U ra thì chúng ta cùng HuyếtPhệ là hai đại bang phái rồi, bọn họ có đồng ý chia đều với chúng takhông?”

“Ai nói muốn chia đều với bọn họ chứ “

“Ý của bang chủ là ?”

“Trước giữ bí mật, anh chỉ cầnnghe theo lệnh của Nhị bang chủ cùng Tam bang chủ hết sức phối hợp bọnhọ là được, những thứ khác chờ mọi việc qua rồi hãy nói “

“Dạ, thuộc hạ biết rồi” cúp điện thoại! Hắc hắc dù sao hiện tại nhàm chán, không bằng thử nghĩxem dùng biện pháp gì để cho bọn họ buông tha cho vị trí kia?

Thời gian trôi qua thật là nhanh, chỉchớp mắt một cái một tuần lễ đã trôi qua! Trong hắc đạo lại xuất hiện sự yên tĩnh ngắn ngũi!

Vốn tưởng rằng đem tin tức Ám U xảy ranội chiến truyền ra ngoài, sẽ nổi lên sóng to gió lớn, nhưng là, khôngnhư dự tính của chúng tôi, hắc đạo ngược lại trở nên rất an tĩnh, tất cả cũng nín thở ngưng thần chờ đợi thứ gì đó? Chúng bang thật giống nhưchim sợ cành cong!

“Ai! Không biết tại sao? Lúc đầu các bang phái còn có chút động tĩnh, nhưng bậy giờ một chút động tĩnhcũng không có, xảy ra chuyện gì a” Phỉ. (anchan: còn sao nữa mý đứa biết chơi ngư ông đắc lợi, mý người kia thì ko biết chắc)

“Có phải hay còn thiếu cái gì không? Cảm giác không khí bây giờ thật quỷ dị” Mộng

“Đúng a! Quá bình tĩnh, tronglòng một chút cũng không thoải mái, còn không yên tĩnh, thì lại giốngnhư trong lòng luôn đeo một tảng đá! Khó chịu” Hạo

“Nên làm chúng ta cũng đã làm. Nhưng là tại sao không có một chút động tĩnh chứ? Rốt cuộc là có chỗ nào không đúng chứ?” Vũ

“Ân, lần trước, bang chủ Ám U chết lại không có làm cho bọn họ ra mặt sống mái với nhau, thật là kỳ quái” Phong

“Răng rắc, răng rắc” tất cả mọi ngườinhiệt liệt thảo luận, chỉ có Thần ngồi ôm gối ở trên sa lon ăn đồ ănvặt, Phỉ đoạt lấy đồ ăn vặt trong tay cô

“Thần, cậu cũng nói chuyện a, đến lúc nào rồi, còn ăn” nói xong tự mình cũng cầm một mảnh đút vào trong miệng, lại bị đoạt lấy

“Nói tớ? Cậu không phải cũng ăn sao?” Lại tiếp tục

“Được rồi, các cậu, nghiêm túc một chút có được hay không a! Chúng ta đang thảo luận đại sự đấy” rốt cục Phong nổi giận, túm lấy đồ ăn vặt trên tay tôi bỏ lên trên bàn! Phẫn nộ nhìn thoáng qua cái bàn! Hừ! Không ăn thì không ăn! Cũng khôngnói chuyện, mọi người nhìn tôi, tôi nhìn đồ ăn vặt, rốt cục, Phong vẫnlà thỏa hiệp đem đồ ăn vặt đưa cho tôi

“Được rồi, nói đi “ ”răng rắc răng rắc” ăn xong, đem rác bỏ vào thùng rác, vỗ vỗ tay, chùimiệng! Nhìn sắc mặt mọi người từ từ biến hóa! Ha ha ha đùa kiểu này vuighê

“Nói mau” Phong nghiến răng nghiến lợi thấp giọng cảnh cáo, được rồi, không đùa các cậu nữa! Thiệt là

“Nói gì a?” Mọi người té xỉu

“Lúc nào rồi, mà cậu còn đùa giỡn, giả ngốc hả” Hạo! Là người không có kiên nhẫn nhất! Hừ

“Được rồi, muốn tớ nói sao, cũng không phải là không thể được, nhưng mà, các cậu phải đáp ứng tớ một yêu cầu “

“Yêu cầu gì, nói nghe một chút” Phong

“Hừ, không nói, đáp ứng tớ trước, nếu không tớ không nói, đánh chết cũng không nói” Tớ sẽ đem các cậu ăn gắt gao, xem các cậu làm gì được tớ, đắc ý nhìn bọn họ “Ba người các cậu có thể thương lượng một chút, tớ không vội “

“Cậu cũng không nói là chuyện gì, chúng tớ làm sao thương lượng a” Vũ

“Này tớ mặc kệ, tóm lại tớ muốnba người các cậu đáp ứng tớ một yêu cầu, dĩ nhiên các cậu yên tâm tớ sẽkhông đem các cậu bán đi đâu” âm hiểm

Ba người thương lượng xong, gật đầu “Được rồi, chỉ cần không làm trái với nguyên tắc của chúng tớ, chúng tớ đáp ứng cậu, bây giờ có thể nói chưa?” Phong

“Chuyện thật ra thì rất đơn giản, các cậu nói trên đời này trừ Ám U ra thì ai lớn nhất “

“Đương nhiên là hai bang phái của chúng ta “ Hạo

“Không sai, nhưng là trongkhoảng thời gian này hai bang phái chúng ta vì không muốn bọn họ cảnhgiác nên không dùng đến thế lực của mình, cũng là đại biểu hai đại bangphái chúng ta trầm mặc, cho nên những bang phái khác không biết chúng ta nghĩ gì cũng không dám tùy tiện hành động, nói như vậy, được chưa?”

“Nga, ý của cậu là nói, nếu như hai bang phái chúng ta có hành động như vậy… Hắc đạo sẽ hoàn toàn động, phải không?” Mộng

“Chưa chắc, những người khácmuốn chỉ là một người đi đầu mở đường, là chúng ta cũng có thể khôngphải là chúng ta! Còn có chính là ngòi nổ! Không có ngòi nổ vậy như thếnào cũng không thể hoàn toàn bốc cháy!”

“Cậu có chủ ý gì tốt hay không” Phong nhìn tôi như có điều suy nghĩ

“Trên tay chúng ta còn có một con bài tẩy chưa đánh ra, bây giờ là lúc nên dùng nó “

“Cậu là nói Đằng Mộc” Mộng. Gật đầu, đúng, chính là anh ta, hiện tại cũng chỉ có anh ta mới có tư cách trở thành ngòi nổ thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.