“Đúng vậy a, các cậu nhìn, cô ta hiện tại triệt triệt để để biến thành người tuyết rồi. Ha ha” Mộng lau nước mắt. (anchan: T.T)
Những bệnh nhân của phòng bệnh khác nghe thấy tiếng cười của chúng tôi cũng đi ra ngoài nhìn xem đã xảy rachuyện gì, kết quả lại nhìn thấy một “người tuyết” từ trong phòng bệnhchạy ra, lông ngỗng còn theo cô bay múa, trong miệng khóc nói “oa, takhông làm nữa, ta muốn từ chức” sau đó mọi người, được một trận cườivang. Hô, thật mệt mỏi nga, hi vọng tuồng vui này có thể phá bỏ sự quảnchế của hắn, không sai, chuyện lúc nãy, là chuyện tôi cùng mọi ngườithông đồng trước, thật ra thì trên đường trở lại, tôi liền lặng lẽ đemkế hoạch của mình nhắn tin cho mọi người, vì vậy mới có 1 trò đùa khôihài. Mọi người phối hợp cũng không tệ.
Phòng bệnh không vào được rồi, một nhómnăm người ngồi trên ghế hành lang trò chuyện với nhau, Phong về nhàtrước thay quần áo, tôi mỏi mệt tựa đầu vào vai Mộng “Sao vậy, có chổkhông thoải mái sao” Mộng quay đầu đỡ tôi quan tâm hỏi, gật đầu “Ân, cóchút mệt mỏi” từ lúc tỉnh lại liền an bài hết thảy kế hoạch, không cónghỉ ngơi, mặc dù vô nước biển thì không đói, nhưng mà thật rất mệt mỏi. Mọi người quan tâm nhìn tôi uể oải tựa vào trên vai Mộng “Thần, cậu có khỏe không, có muốn nghỉ ngơi một chút không” lắc đầu, bởi vì đem cănphòng biến thành như vậy, bệnh viện không cho tôi phòng bệnh khác đểnghỉ ngơi, ý tứ chính là, đợi khi nào phòng bệnh được quét dọn xong thìtôi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-cong-chua-cua-the-gioi-ngam/3216477/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.