Chương trước
Chương sau
Đầu vai bị đạn bắn bị thương còn đang chảy máu, kéo áo xuống băng bó đơn giản một chút, gọi điện thoạicho Mộng bảo cô đã bình an.Trên quầy rượu Bar Tịch Mịch.

Làm sao còn chưa có gọi điệnthoại tới a, Tĩnh Phong gấp gáp nhiều lần cũng muốn đi ra cửa, bất đắcdĩ cũng bị bọn họ ngăn cản. Một tiếng nhạc truyền đến, cô gọi điện thoại tới rồi sao? Mấy người nhanh chóng vây xung quanh Mộng “Băng Thần, thếnào a ?”

“Ân, hoàn hảo” Đầu bên kia điệnthoại truyền ra thanh âm “Để cho tôi nói chuyện với cô ấy” mạnh mẽ đoạtlấy điện thoại, tiếp theo hướng về phía điện thoại di động rống lên giận dữ “Làm sao cô lại làm như vậy.” .

Người này làm sao như vậy a, bất kể hắn thật giống như rất quan tâm cô, trong lòng có chút vui vẻ, bấtquá trong lòng là nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại lạnh lùng nói“Chuyện không liên quan đến anh, để cho Mộng nghe điện thoại.”. Tức chết ta, cô ấy làm sao như vậy không biết tốt xấu a. Đưa di động vẫn trả lại cho Mộng, ngồi một mình ở trên ghế sa lon uống rượu.

“Uy, Băng Thần”

“Ân”

“Mọi chuyện thuận lợi chứ?”

“Hoàn hảo, mình không tới đó nữa, hai người về sớm một chút đi.”

“Ân, bọn mình biết rồi, bạn cũng sớm về nhà nghỉ ngơi một chút đi “

“Ân.” Cúp điện thoại, không biết những nơi khác tình hình như thế nào. Gọi điện thoại hỏi qua tình huống mọi việc, hết thảy đều thuận lợi, đều ở trong lòng bàn tay!

Về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ, nằm ở trên giường nhưng như thế nào cũng ngủ không được , nhìn mình hai tay đã nhuộm đầy máu tanh, hôm nay đôi tay này lại vừa kết liễu một mạng.

—-

“Băng Thần, chúng mình tới rồi” Phỉ Phỉ.

“Hôm nay làm sao sớm như vậy a”

“Mình cũng không muốn sớm nhưvậy rời giường a, đều do Tử Hạo, sáng sớm lại gọi điện thoại đánh thứcmình.” Ân? Cô không giải thích được nhìn Phỉ Phỉ, kỳ quái, cô ấy có cáigì không đúng nga, Phỉ Phỉ thấy cô nhìn chằm chằm vào mình, mặt đỏ lên,cảm thấy xẩu hổ, Phỉ Phỉ nghĩ côkhẳng định bỏ lỡ trò hay nào đó không có nhìn.

Cô quay đầu nhìn về phía Mộng, hi vọng cô ấy nói cho cô biết!

Mộng ra vẻ thần bí hướng côngoắt ngoắt tay “Kê lổ tai vào đây, như thế như thế, như vậy như vậy”nha. Thì ra là như vậy, tối hôm qua ở Bar Tịch Mịch rất loạn, có ngườiđi đến đạp phá, bọn họ từ trong phòng đi ra ngoài, phía ngoài mới vừa kếtthúc chiến tranh, hai người nối nghiệp mã lưỡng bại câu thương, bọn họnăm người không muốn gây chuyện, cho nên rất cẩn thận muốn từ góc ra bên ngoài lui ra ngoài, một tên côn đồ nhỏ lầm cho là bọn họ là người củađối phương, muốn đi ra ngoài mật báonên đứng đằng sau đánh lến, kết quảPhỉ Phỉ không có chú ý thiếu chút nữa bị thương, may là Tử Hạo kịp thờiphát hiện cứu Phỉ Phỉ một mạng, tới anh hùng cứu mỹ nhân, mà mỹ nhân đây tựu khuynh tâm cho ân nhân rồi.

Ha ha, cô đối với Phỉ Phỉ lộ ra rất ánh mắt mập mờ, Phỉ Phỉ ngẩng đầu nhìn cô một cái, khuôn mặt lạiửng hồng, nha đầu này, lúc nào trở nên dễ dàng như vậy xấu hổ nữa! Cômuốn tiếp tục trêu chọc cô ấy, Mộng nhìn ra ý của cô, vội vàng ngăn cảnnói “Tốt lắm tốt lắm, Băng Thần, bỏ qua cho Phỉ Phỉ đi, bạn nhìn mìnhxem, (*__* ) hì hì…”

Đang chuẩn bị ra cửa… “Tiểuthư” quản gia gọi cô lại, cô quay đầu lại “Lão gia phân phó tiểu thư córãnh rỗi thì đi công ty một chuyến ” Mặt không chút thay đổi gật đầu.

Ông ta để cho cô đến công ty hẳn là có chuyện trọng yếu! Hay là đi xem một chút, nghĩ tới đây. Cô hướngMộng cùng Phỉ Phỉ xin lỗi nói “Sáng hôm nay mình không đi học được rồi,mình đi đến công ty ông ta xem một chút”. Mộng có chút tiếc hận nói “Vậy cũng tốt, chiều gặp nhau nhé”.

Từ nhà để xe lấy ra chiếu xe“Yêu” cùng bọn họ đi ra đến cửa, ngẩng đầu nhưng nhìn thấy ba người bọnhắn đứng gần đấy nói chuyện phiếm, nghe được tiếng cửa mở, rối rít ngẩng đầu nhìn hướng bọn họ. Cô nghi ngờ nhìn hướng Mộng cùng Phỉ Phỉ.

“Nga! Buổi sáng hôm nay chúng ta cùng bọn họ cùng đi, vốn là để cho bọn họ cùng chúng ta cùng nhau đivào, nhưng bọn họ nóiở bên ngoài chờ được rồi, mình lại quên nói vớibạn” Mộng, cô sẽ giải thích gật đầu, sải bước lên “Yêu” đeo lên nón bảo hộ, đang chuẩn bị phát động xe lên đường.

Tĩnh Phong ngăn cản cô “Con gáiđi Motorcycles rất nguy hiểm, tôi đưa cô đi học” hắn lạnh lùng nói,nhưng vẫn đột nhiên có thể nghe đuwocj hắn quan tâm. Cô đối với hắn trợn mắt một cái. Ý là bớt can thiệp vào. Khởi động xe, hắn ngăn cản khôngđể cho cô đi, cô một thanh hất ra tay của hắn, lạnh lùng nói “Mau tránhra” thừa dịp hắn không để ý,nhanh chóng chạy mất.

Nhìn tay bị hất ra, trong lòngcó chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bị một người con gái cự tuyệt, tư vị thật đúng là không dễ chịu a, cười khổ lắc đầu. Thiên Vũ đi tới vỗvào vai an ủi Phong. Sau đó lên xe của mình hương trường học đi tới.

Đem xe dừng ở ga ra tầng ngầm! Hướng chánh cửa đi tới.

Trước mặt tập đoàn Băng Thị này chiếm diện tích 400 thước vuông, cao 56 tầng, lộng lẫy xinh đẹp.

Đang muốn đi vào thì có người lên tiếng.

“Tiểu thư, chờ một chút” .Phía trước người bảo vệ ngăn cản cô.

“Thật xin lỗi, tiểu thư, xin hỏi người tìm ai”. Nhìn cô bé trước mắt này thật xinh đẹp, mái tóc màu tímthật dài xõa phía sau, thanh tú khuôn mặt quyến rũ, mặc chiếc áo màuxanh nhạt ôm lấy thân người cao gầy của cô bé, phía dưới mặc chiếc quầnsoóc ngắn màu đen, lộ ra đôi chân thon dài, nhìn vào mắt cá chân cùnggiày, thoạt nhìn thanh lệ thoát tục, nếu như trên mặt có chút vẻ mặt ônhòa là hoàn hảo tất cả.( ông này BT)

“Nhìn đủ chưa?”. Đột nhiên thanh âm lạnh lùng lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của tên bảo vệ, lúng túng khụ một tiếng “Thật xin lỗi, tiểu thư, người không thể đi vào” . Không cùng anh ta đứng nói nhảm. Gọi điện thoại cho thư ký của ông ta.

“Thư kí cao, xuống đón tôi”. Cúp điện thoại chờ thư kí Cao đến. Cô bé này nói thư kí Cao, đây không phải là thư kí của chủ tịch sao? Chẳng lẽ cô bé trước mắt này, đang suy nghĩ bông nghe thấy tiếng.

“Tiểu thư, cô tới rồi tới rồi” Gật đầu.

A, đó là thư kí Cao.Cô bé này thật sự là con gái của chủ tịch a, thảm thảm, chén cơm khó giữ được a.

Ngẩng đầu nhìn tên bảo vệ mộtcái, không để ý tới anh ta, đi vào công ty, thư kí Cao theo sau cô, đitới cửa thang máy, thư kí Cao đưa tay đè nút thang máy “Leng keng” dướithang máy, một trước một sau đi vào thang máy.

“Tiểu thư, muốn tôi trước dẫn cô đi thămỗem công ty một chút không?”

“Không vội”

“Nga, chủ tịch lúc gần đi đã phân phó, tiểu thư ở công ty chức vị là Quản lý phòng khai thác kiêm Tổng kinh lý”

“Ân” Nghe lời thư kí Cao mà nói…, nhìn mấy con số trên thang máy tăng lên. Cô nhẹ gật đầu.

Thang máy đến nơi, tùy thư kí Cao chỉ dẫn đi về phòng làm việc.

“Đúng rồi, công ty gần đây chuẩn bị cùng công ty Nhật Bổn hợp tác khai phá một số hạng mục, chủ tịch nói cái này hạng mục giao cho tiểu thư toàn quyền chịu trách nhiệm”. Dừngbước lại, quay đầu lại nhìn thư kí Cao một cái. “Nha” quay đầu lại tiếptục đi về phía trước, đi tới công nhân viên cũng nghi ngờ nhìn hướng côvới thư kí Cao cúi đầu.

Cô lạnh lùng phân phó “Nếu như vậy, đem tài liệu hợp tác cho tôi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.