Ngủ một đêm, tinh thần tốt hơn nhiều. (Lại cái câu này. Một là tác giả quá lười, không muốn suy nghĩ nhiều, 2 là Hương tỷ giống ta, là sâu ngủ)
Vuốt vuốt ngọc bội trong tay, Hách Thiên Hương lững thững đi trên đường mòn trong vườn hoa thưởng thức cảnh đẹp.
Mặc dù trước kia nàng từng nghe nói Hách gia cùng Quý gia thế giao,bất quá bởi vì đối với loại chuyện này, nàng từ trước đến giờ chưa từnglưu ý qua, cũng vì vậy, cho đến sau khi đại đường ca xuất hiện, nàng mới biết thì ra Quý thế bá trong miệng phụ thân chính là huyện lệnh AnDương Quý Đức.
Ai, nếu đại đường ca cũng muốn tham gia đại hội võ lâm, vậy có phảiđại biểu nàng lúc đó có thể thoát khỏi Vụ Tịch, cùng đại đường ca lênđường hay không?
Nhưng là… Vừa nghĩ tới phải cùng Vụ Tịch chia lìa, nàng thế nhưng lại có một loại cảm giác không nỡ.
Không nỡ?! Cái gánh hát này là cái trò gì a. Nàng làm sao không nỡ cái người âm tình bất định kia a?
“Hách cô nương.” Thanh âm ôn nhu ở sau lưng nàng vang lên.
“A!” Hách Thiên Hương cả kinh, vội vàng quay lại. Mới vừa rồi nghĩquá mức chuyên tâm, cũng không lưu ý có người đến gần, “Ngươi… Ngươi làQuý Vũ Nhu?” Sau khi thấy rõ người trước mắt, nàng không nhịn được cảkinh kêu lên.
“Đúng vậy.” Quý Vũ Nhu gật đầu, “Hách cô nương thật hăng hái, sáng sớm đã tới ngắm hoa.”
“Đừng gọi ta Hách cô nương, không tự nhiên, ngươi gọi ta Thiên Hương là được.” Hách Thiên Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-cat-tuong/3114455/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.