Hoàng tổng không thất hứa, trên tay Trịnh Anh Tú là chiếc sổ đỏ đứng tên hắn cùng một chiếc chìa khóa xe ô tô. 
Hắn run rẩy cầm chặt chúng, sợ vụt mất khỏi tầm tay mà không thể tin nổi nhìn lên ngôi nhà khang trang trước mặt. Không biết mình có đang nằm mơ không nữa. 
Liền tự véo má một cái, cơn đau nhức kéo đến đánh cho hắn biết đây hoàn toàn là sự thật. 
"Tú à, nhà này đẹp quá con ơi". 
Nhìn ba má tràn đầy hạnh phúc xem nhà, Anh Tú cười nhẹ lòng. Mặc dù không phải chính tiền và công sức mình mua, nhưng gia đình nghèo của hắn vui vẻ thì hắn mãn nguyện lắm rồi. 
"Anh hai à, chiếc xe hơi này... Anh cho em sao?". 
Anh Tú xoa đầu em trai, nói: "Anh tặng em đó". 
"Quao, đã quá anh ơi! Yêu anh hai quá đi". Cậu nhóc thơm má anh trai mình. 
Trịnh Anh Tuấn, em trai của Trịnh Anh Tú. Hai mắt nhóc con sáng rực thích thú ngắm nghía chiếc xe. Cậu vào trong xe mò mẫm những thiết bị và động cơ. Bỗng sụ mặt: "Nhưng em không biết lái, với lại em chỉ mới là học cấp ba thôi. Không đủ tuổi thì sao mà lái đây?". 
Vậy mà hắn quên mất điều này, hí hửng đi tặng em trai chiếc ô tô xịn xònmà quên mất nó chỉ mới học cấp ba. Nhưng không sao đều có biện pháp cả: "Em đi học lái xe đi, những ngày cuối tuần chở ba má đi chơi phố". 
"Dạ, có anh hai tuyệt quá!". 
Hắn chọn đất quê hương mình mà mua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tong-toi-yeu-anh/3620881/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.