Vô Tấn rời đi không lâu, Triệu Thắng Nam khí thế hùng hổ lao về, con ngựa phát điên, suýt chút là làm cho cô ta bị ngã chết, toàn thân xương cốt rã rời, vừa mỏi vừa đau, nhưng cơn giận bừng bừng trong lòng làm cô quên cả cơn đau, cô phải tìm tên khốn ấy tính sổ, cô quả thật tức điên lên mất, từ nhỏ đến giờ, cô chưa bao giờ bị chọc tức đến vậy, trên đường quay lại, trong đầu cô đã nghĩ ra mấy chục cách dày vò tên khốn ấy.
Xe ngựa vẫn dừng ở bên đường đợi cô, nhưng tên khốn thuyền phu ấy lại không thấy bóng đâu, Triệu Thắng Nam tìm một vòng, cũng không tìm thấy Vô Tấn, bèn quay đầu lại hỏi Tô Y, “ Tên lúc nãy chạy đi đâu mất rồi?”
Tô Y chớp chớp mắt, nói với vẻ sợ sệt: “ Thắng Nam tỉ, tên nào vậy?”
"Chính là…..Chính là cái tên khốn hay kể chuyện cho muội nghe ấy, ngoài hắn ra còn ai vào đây?”
“Oh!Tỉ đang nói đến Tam Lang ca ca à?"
“ Chính là hắn, Hắn….. đi đâu mất rồi?”
“ uhm, để muội nghĩ xem…..”
Tô Y làm ra vẻ suy nghĩ, rồi đột nhiên cười lên: “ Muội nghĩ ra rồi.”
“ Muội nói mau lên, hắn đi đâu rồi?”
“ Muội nhớ ra rồi, huynh ấy hình như sắp ra biển, nên chắc là ra bến cảng rồi, chọc giận Thắng Nam tỉ rồi, hắn sao dám không bỏ chạy chứ?”
“ Tô Y, muội đừng có gạt tỉ đấy ?” Triệu Thắng Nam mặt đầy vẻ nghi ngờ nhìn chắm chằm Tô Y.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190838/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.