Quận nha cách nơi này không xa lắm, chỉ khoảng ba con phố mà thôi, hắn không gọi xe ngựa mà vội vã chạy đi. Một lát sau, cậu đã chạy tới con đường trước cửa quận nha, chạy thêm ba trăm bước là quận nha ở phía trước rồi.
- Đứng lại cho ta!
Bỗng nhiên, từ phía sau vang lên một tiếng quát. Vô Tấn vừa quay đầu lại thì không nhịn được ngậm ngùi kêu khổ, đúng là oan gia ngõ hẹp. Chỉ thấy ở phía sau khoảng một trượng, giả tiểu tử Triệu Thắng Nam cưỡi trên con ngựa Yên Chi, đầu đội mũ rộng vành của nam nhân, hung dữ nhìn chằm chằm vào cậu.
Vô Tấn nhanh chóng trù tính trong giây lát, nơi này cách quận nha khoảng ba trăm bước, chân người không thể chạy nhanh hơn vó ngựa, hơn nữa còn kinh động đến nha dịch, và đám nha dịch kia chắc hẳn sẽ giúp nàng, chẳng khác gì cả, đành nhún nhường vậy.
Cậu bước lên cười thi lễ:
- Thì ra là Triệu cô nương, từ sau lần từ biệt trước, ta vẫn muốn tới xin lỗi Triệu cô nương. Nhưng nghe nói Triệu cô nương là tiểu thư con nhà quyền quý, ta không dám tùy tiện đến nhà. Không ngờ hôm nay lại được gặp cô nương, ta thật lòng xin lỗi, lần trước lỡ lời nói lung tung, xin được nhận lỗi với Triệu cô nương, hi vọng Triệu cô nương khoan hồng độ lượng, bỏ qua cho ta.
Cậu nói xong liền khom người thi lễ, có lẽ Triệu Thắng Nam sẽ chấp nhận lời xin lỗi nếu lần trước Vô Tấn chỉ mắng vài câu giả tiểu tử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190822/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.