Vô Tấn vốn không muốn hỏi nhiều về chuyện nội bộ gia tộc Hoàng Phủ, mặc dù cậu với Hoàng Phủ Vô Tấn của thế giới này đã nhập làm một, nhưng cậu vẫn không thích gia tộc này, cũng không muốn tự tìm phiền não, quan niệm của cậu về gia tộc vốn rất mờ nhạt.
Trong gia tộc này, ngoại trừ người đại ca cùng huyết thống và có duyên phận với ngũ thúc ra, người mà cậu quan tâm đến nữa đó chính là tổ phụ của cậu
Lúc mà tổ phụ ngất xỉu, trong lòng cậu như thêm một sự áy náy, vì dù sao chuyện Hoàng Phủ Cừ trả thù cũng là do cậu gây ra, nếu không tổ phụ cũng sẽ không gọi cậu đến nội đường rồi.
Có day dứt trong lòng thì ắt phải có trách nhiệm, đây là hai vấn đề đi đôi với nhau, cậu biết là bản thân cậu cũng không thể đứng ngoài cuộc được, càng quan trọng hơn là, cậu không muốn gia đình đại ca vì chuyện nhị thúc buôn lậu mà bị liên lụy…..
Về đến thư phòng, Hoàng Phủ Húc ngồi thẫn thờ trên ghế, ánh mắt nhìn chăm chăm về phía cửa sổ, không động đậy, cứ như một bức tượng sáp không có sinh mệnh.
“ Nhị thúc, chẳng lẽ trong tay thúc không hề có một chút sơ hở của Hoàng Phủ Cừ hay sao?”
Vô Tấn cố gắng nói với giọng hòa nhã, nhưng một chút biểu hiện nhỏ nhất trên mặt của Hoàng Phủ Húc cũng đừng mong qua được ánh mắt của cậu, cậu có thể cảm ứng được mọi suy nghĩ của Hoàng Phủ Húc.
“ Ví dụ như chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190816/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.