Quan Hiền Câu cúi xuông không có ý tứ nói:
- Tôn nhi cho bọn nha dịch nhiều tiền thưởng bọn họ cái gì cũng không nhìn thấy.
- Xem ra ngươi cho họ không ít.
Quan Bảo Thanh gật nhẹ đầu.
- Trước hết hãy đứng lên đi.
- Vâng.
Quan Hiền Câu đứng lên khoanh tay trước mặt tổ phụ:
- Tôn nhi cả gan làm loạn khiến cho tổ phụ phải thất vọng rồi.
Quan Hiền Câu trong lòng vô cùng hiểu rõ phụ thân sẽ không trách phạt hắn, quả nhiên Quan Bảo Thanh cười ha hả nói:
- Không sao rạng sáng ngày mai tới là được, ngươi trở về vừa vặn, ta có một tin tốt cho ngươi đây.
- Mong tổ phụ huấn thị.
Quan Hiền Câu vẫn cung kính không hề có một chút bất kính nào.
Quan Bảo Thanh nhìn trúng cháu trai của mình ở điểm này cho dù trong lòng hắn vô cùng hung ác nhưng vẫn biểu hiện đủ lễ nghi không có chút nào thất lễ, điều này ở trên quan trường rất quan trọng.
- Vừa rồi Giang Ninh phủ truyền tới một tin tức, một tên sĩ tử ở Đan Dương bị thủ tiêu tư cách cống cử sĩ, như vậy ngươi được tăng một bậc chính thức trúng tuyển cống cử sĩ rồi.
Nói xong Quan Bảo Thanh mỉm cười quan sát biểu lộ của cháu trai, tin tức này khiến cho Quan Hiền Câu mừng rỡ muốn phát điên, điều này có ý nghĩa hắn có thể tham gia kỳ thi tiến sĩ rồi, hắn vui mừng muốn nổ tung muốn la to, muốn ra trước sân dập đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190740/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.