Vô Tấn đã quyết định chuyển ra khỏi Hoàng Phủ mà ở, ở chỗ của Hoàng Phủ gia không quá tự do, ban đêm đóng cửa khiến cho người ta rất không thích.
Đúng lúc này từ trong sân truyền tới thanh âm cãi lộn của tiểu hài đồng:
- Đây là sách của muội huynh thích thì tự mình mua đi.
Đây là thanh âm của Đóa Đóa, chỉ thấy nàng hung hăng trừng mắt như sợ ca ca đoạt bảo bối của mình.
Thích Hinh Lan nhướn mày:
- Aizzz, hai tên tiểu gia hỏa các con lại lăn tăn gì vậy? Lạc Lạc Đóa Đóa đã viết chữ xong chưa?
- Viết xong từ lâu rồi mẫu thân, Đóa Đóa không cho con xem sách chỉ cho con đọc hai trang.
Lạc Lạc chạy tới giống như phải chịu ủy khuất rất lớn, khuôn mặt đỏ lên.
Vô Tấn thích nhất là bảo bối chất nhi chất nữ này, hắn ôm lấy Đóa Đóa vào sân nhỏ, thấy cuốn sách dày đặc trong tay của Đóa Đóa thì kinh ngạc, hài tử nhỏ tuổi như vậy mà có thể xem sách dày như thế sao?
- Đóa Đóa quyển sách này con xem có hiểu không?
Thích Hinh Lan cũng đi vào sân nhỏ nàng đã chuẩn bị đồ ăn rồi, thấy nữ nhi của mình không lên tiếng nàng liền nhắc nhở:
- Đóa Đóa thúc thúc đang hỏi con kìa sao con không trả lời?
Đóa Đóa toàn thân chăm chú, nàng chỉ ừ một tiếng ngay cả lời của mẫu thân xem ra cũng không nghe thấy.
- Đứa nhỏ này đọc sách khiến ngây cả người rồi.
Thích Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190719/quyen-1-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.