Thân thể Thiên Tinh nhoáng lên vọt ra ngoài. Trần Trực chắp tay sau lưng đi tới phía cửa sổ, nhìn bóng cây lắc lư bên ngoài, thở dài khe khẽ:
- Tô Hàn Trinh, ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là làm việc toàn lòng dạ đàn bà.
Ở một góc tối dưới bậc thang của phủ thứ sử có hai tên ăn mày đang ngồi một chỗ, bàm bạc về thu hoạch ngày hôm nay. Một gã nói hắn hôm nay được một bữa no nê. Tên còn lại nói hắn chạy theo xe ngựa của tiểu thư con nhà giàu có, nhặt được một chiếc trâm, tốt hơn hết là ăn một trận đã đời. Hắn nói cái trâm này ít nhất cũng được hai mẩu bạc, có thể ăn hai mươi cái bánh bao thịt lớn rồi.
Hai tên ăn mày tranh luận không ngớt. Đột nhiên một chiếc xe đi ra từ trong phủ thứ sử. Hai người liền không cãi nhau nữa, nhìn chằm chằm vào chiếc xe ngựa.
- Đây hình như không phải là xe của Tô thứ sử!
- Vậy thì chờ một chút xem.
Chỉ một chốc lát, một nam tử vóc người cao dong dỏng đi tới, thắt lưng đeo trường kiếm, bước đi mạnh mẽ. Vừa lúc xe ngựa chạy tới, nam tử kia liền vẫy tay một cái. Xe ngựa dừng lại, hắn liền nhảy lên xe.
- Đi tới huyện lao!
Trong đêm đen, tiếng nói rõ ràng truyền tới phía bậc thang, bị hai tên ăn mày nghe được.
- Chính là hắn!
Hai người nhảy lên, một người chạy theo xe, một người khác vội vã chạy về phía hướng thành bắc...
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190630/quyen-1-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.