Vô Tấn một tay cầm nỏ, một tay cầm đao, chỉ thấy nỏ bắn vèo ra một tiếng, phá tan đêm tĩnh.
Hai đoàn người va chạm vào nhau, Vô Tấn tránh nhát đao trước mặt, một quyền đem binh sĩ kia đánh bay ra ngoài, xương mũi đứt gãy máu tươi phun ra, trong một thoáng Vô Tấn đã đánh bay ba tên binh sĩ.
Nhưng tình huống khẩn cấp hắn không hơi đâu mà dây dưa với những binh sĩ này, hướng về phía chiếc tàu chở khách mà chạy tới, mười tên lính đứng trên đầu thuyền đồng loạt bắn tên.
- Ở bên cạnh xạ kích.
Hơn mười tên lính bắn tên, vèo vèo mũi tên không ngừng vọt qua người của Vô Tấn.
Vô Tấn né qua một bên, hắn lui lại vừa đúng lúc náy Hắc Mễ tiến tới, Vô Tấn cất tiếng hỏi hắn:
- Tìm được thuyền chưa?
- Tìm rồi có huynh đệ đi tìm thuyền đánh cá rồi.
Hắc Mễ cất tiếng nói bỗng nhiên chỉ về phía xa xa hô to:
- Các ngươi mau nhìn đi, đó là gì kìa.
Vô Tấn nhìn theo hướng trên mặt biển, chỉ thấy ở trong làn khói đen trên mặt biển xuất hiện năm sáu chiếc thuyền biển trong đó có một chiếc thuyền biển rất to, Vô Tấn lắp bắp kinh hãi, kinh nghi mà nhìn hỏi Hắc Mễ có chuyện gì.
- Là Phượng Hoàng hội thuyền.
Hắc Mễ bỗng nhiên quát to, hắn chỉ về cờ xí trên thuyền mà nói:
- Đảo chủ tới rồi.
Năm chiếc thuyền lớn từ từ cấp bờ, từ trên thuyền đi xuống một nam tử trung niên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190608/quyen-1-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.