Dương Kinh Châu trong lòng vẫn hối hận, ba ngày nay tám trăm tên ănmày tới tửu lâu của hắn, từ giữa trưa tới buổi tối bọn chúng ở trong tửu lâu xin ăn, dơ bẩn không chịu nổi hắn vạn bất đắc dĩ đành phải xếp đặthơn mười bàn tiếc rượu mời bọn chúng ăn cơm, thế nhưng mà nhóm người này đang ăn lại có nhóm khác, chõ bảy mồm tám mỏ vào đòi ăn, muốn hắn làmviệc thiện, suốt một ngày không có một người khách nào, tiểu nhị lại xin thôi việc năm sáu người, làm cho hắn muốn ngất xỉu chính là vừa nhậnđược tin tức, toàn bộ gần vạn tên ăn mày muốn đến quán rượu của hắn ănuống một tháng.
Giờ hắn đã hiểu được mình đã gây ra phiền toáilớn, lúc này có một tên tiểu nhị nhắc nhở hắn, điều này có khả năng liên quan tới chuyện hắn đắc tội với Hoàng Phủ công tử, Dương Kinh Châu lậptức bừng tỉnh đại ngộ, buổi chiều mang theo lẽo bà tới đây xin tha thứ,vừa vặn gặp Vô Tấn trở về lấy đồ.
- Hoàng Phủ công tử, lão gia nhà ta có chuyện không phải mong công tử tha thứ.
Vô Tấn dò xét thiếu phụ ăn mặc lòe loẹt này, hắn chợt nhớ tới một chuyện liền hỏi nàng:
- Ngươi là con cháu Tề gia?
- Đúng đúng, mẹ tiểu nhân chính là người của Bình Giang huyện Tề gia.
- Các ngươi tới đây nói chuyện ta có việc muốn hỏi các ngươi.
Cửa hiệu cầm đồ đã mở, Hoàng Phủ Quý dùng đôi mắt nhỏ lườm hai vợ chồng vẻ mặt khinh thường.
Vô Tấn ngồi trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190559/quyen-1-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.