Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Vô Tấn đứng dậy, tranh thủ nhét chiếc túi vào một hốc đen trên khoang thuyền.
Tiếng đập cửa vang lên:
- Vô Tấn, là ta đây!
Là tiếng của Trần Anh.
- Vào đi!
Vô Tấn cất kỹ chiếc túi, lại ngồi xuống như cũ, cửa đẩy ra, Trần Anh đi tới, khuôn mặt có vẻ vô cùng mất hứng ngồi xuống:
- Thật quá đáng!
Nàng oán hận nói.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Vô Tấn thấy nàng vẫn mặc bộ đồ da cá mập màu đen bó sát cơ thể, bày biệnra đường cong tuyệt đẹp và thân hình cân đối của nàng, thân thể nàng mềm mại, khi ngồi xếp bằng xuống, nhẹ nhàng tựa như yô-ga, Vô Tấn rấtthưởng thức dò xét nhìn nàng, khẽ cười nói:
- Là ai chọc giận Trần đại tiểu thư của chúng ta vậy?
- Còn ai nữa? Chính là tên Hộ Tào chủ sự kiêu ngạo của các ngươi.
- Sao?
Vô Tấn có chút tò mò cười hỏi:
- Duy Minh không phải rất ổn trọng sao! Làm gì kiêu ngạo?
- Hừ! Trần gia chúng ta liều chết bảo vệ hắn, vì hộ vệ thuế ngân của hắn, Phượng Hoàng hội chúng ta không sợ nguy hiểm khai chiến với Bạch Sahội, nhưng hắn lại báo đáp chúng ta như thế nào, hắn lại muốn cướp đi nữ nhân yêu mến nhất của đại ca ta.
Vô Tấn nghe thấy vậy lại càng hoảng sợ:
- Ngươi nói vậy là có ý gì? Duy Minh muốn cướp nữ nhân của đại ca ngươi lúc nào.
- Ngươi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190547/quyen-1-chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.