Trần Anh cũng rất nhạy cảm nàng từ trong mơ màng cảm nhận được Vô Tấn đang nhìn nàng.
- Hơi xóc nên ta không ngủ được.
- Ngươi coi đó là cái nôi, thân thể của ngươi cũng dao động cùng với nó là sẽ ngủ được.
- Ta thử xem.
Vô Tấn cũng nhắm mắt lại, tưởng tượng đây là một cái nôi, nhẹ nhàn đung đưa, kết quả bất tri bất giác hắn đã nằm ra mà ngủ rồi, tư thế rất vặn vẹo thật là khó coi.
- Đúng là rất xóc.
Trần Anh dụi đôi mắt ngồi dậy, nàng thấy Vô Tấn hơi ngáy thì nhịn không được cười lên:
- Tiểu tử ngốc này đúng là đã ngủ rồi.
- Hắn rất mệt mỏi, chịu áp lực quá lớn.
Ngu Hải Lan mở mắt ra, đôi mắt như loan nguyệt nhìn nước biển thanh tịnh, trong mắt có một vẻ ôn nhu không nói ra lời.
- Để cho hắn ngủ đi, chúng ta đi gác đêm.
- Ừ.
Trần Anh cũng tựa vào xe, ánh mắt si tình nhìn khuôn mặt cương nghị của nam tử trước mắt mình, nàng khẽ thở dài:
- Tỷ tỷ đã từng thích người nào chưa?
Khuôn mặt của Trần Anh hơi ửng hồng:
- Ý muội nói là .. yêu.
Ngu Hải Lan ngẩng đầu nhìn ánh trăng rực rỡ trên bầu trời khóe miệng cũng hơi ngượng ngùng.
- Nói thế nào đây có đôi khi ta cũng muốn yêu nhưng đó chỉ là ý niệm trong đầu chợt lóe lên, Anh muội muội cũng biết ta không thích hợp để yêu.
Trần Anh cẩn thận thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190506/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.