Trên mặt của lão hán lộ ra vẻ cảm kích:
- Đa tạ công tử và hai vị cô nương, thỏi bạc này cũng đủ cho ta mua năm mẫu đất rồi, cám ơn.
Hắn liên tục gật đầu cảm tạ, Vô Tấn gật đầu cười, nói với hai nữ nhân:
- Chúng ta đi thôi.
Bọn họ theo dòng người đi vào trong phiên chợ, lão hán nhìn theo hình ảnh bọn họ đi xa, trong lòng vẫn rất cảm kích.
Trần Anh cùng với Ngu Hải Lan đều đến từ hải đảo, tuy Lưu Cầu đảo có hơn mười vạn người hán nhưng không có khí tức nặng như phiên chợ quê cha đất tổ này, hai người cũng vô cùng tò mò trong chốc lát đã mua một chút vật phẩm trang sức.
Vô Tấn tuy cũng hứng thú với vùng nông thôn này nhưng hắn phải dành nhiều thời gian chú ý tới cái bao da cá mập dưới nách của mình. Bao da cá mập này của hắn khiến cho người ta rất chú ý vì sự quý báu của nó, thỉnh thoảng ở trên đường có người tới gần hỏi thăm thậm chí còn thò tay xoa bóp, chất phác hỏi hắn:
- Đại huynh đệ cái bao này có bán hay không.
Không biết nếu như ngươi biết trong bao này là một trăm vạn lượng bạc thì sẽ có muốn mua hay không?
Khôg bao lâu sau bọn họ đã vào tới Đường Đào khẩu trấn, Đường Đào khẩu trấn là một thị trấn nhỏ gồm hai trăm hộ gia đình, bình thường rất yên tĩnh nhưng hiện tại nhờ phiên chợ mà trở nên tấp nập, gần đó còn có một tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190504/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.