Thuyền nhỏ nhanh chóng rời khỏi lòng sông biến mất trong đêm tối, Thiệu Cảnh Văn suất lĩnh ba trăm Tú Y vệ dùng tốc độ nhanh nhất rút lui khỏi Lạc Thủy.
- Vô Tấn đệ ở đâu?
Ở trên mặt sông truyền tới thanh âm hô to của Duy Minh.
Vô Tấn bị mang lên thuyền rồng hắn chưa kịp mang ngoại bào chỉ mang một bồ đồ lặn lộ ra thân hình cao lớn cường tráng Hoàng Phủ Hằng từ phía xa trông thấy hắn không khỏi gật đầu cười hắn đã nghe Trần Trực nói về hắn, Trần Trực vô cùng căm hận này tuy nhiên để cho Trần hắc diện căm hận cũng là một bổn sự.
Mà Tô Hàn Trinh trong thư lại không keo kiệt mà tán dương hắn, đem những sự tích của Vô Tấn ở Đông Hải quận kể lại rành mạch điều này khiến cho Hoàng Phủ Hằng vô cùng tò mò, Vô Tấn đến tột cùng là người thế nào?
Vô Tấn từ xa cũng nhìn thấy hoàng thái tử, tuổi của hắn ước chừng ba mươi mặt vuông tai lớn đáng người vô cùng thân thiết tuy nhiên trong mắt của hắn không có bất kỳ biểu lộ gì đây là một nụ cười chuyên nghiệp không có ý nghĩa gì hết.
Hắn tiến tới trước quỳ xuống;
- Tiểu dân Hoàng Phủ Vô Tấn tham kiến thái tử điện hạ.
Hắn là huân quan Vân Kỵ Úy gặp thái tử chỉ cần quỳ một gối là được đương nhiên hắn quỳ hai gối thì càng có lễ tiết tuy nhiên Vô Tấn ngoại trừ tổ phụ ra thì bất kỳ quan viên nào cũng không quỳ, để cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190482/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.