Vô Tấn tự giễu cười cười:
- Cho dù không phải là thương nhân nhỏ nhưng cũng không thể tiến nhập vào gia tộc bọn họ nhà bọn họ muốn làm trạng nguyên tiến sĩ, ta lại là một người không học vấn không nghề nghiệp.
Ánh mắt của Ngu Hải Lan trở nên ôn nhu nàng nói với Vô Tấn:
- Lòng nữ nhân như mò kim dưới đáy bể nếu như nàng ta thực sự thích ngươi thì cũng không để ý ngươi là trạng nguyên hay tiến sĩ đối với nàng ta mà nói, ngươi có yêu thích nàng thật tình không đó mới là điều quan trọng nhất.
- Thế nhưng mà sư tỷ tỷ không tức giận chứ?
- Tức giận, có lẽ có một chút.
Ngu Hải Lan trầm thấp thở dài một tiếng:
- Chỉ là ta đã thề kiếp này không lập gia đình ta có tư cách gì ngăn cản ngươi.
- Sư tỷ tỷ đừng vậy nữa!
Vô Tấn hơi mất hứng hắn giận tái mặt nói:
- Ta không thích tỷ nói những lời này.
- Đây là sự thật ta trước kia đã phát thệ trước mặt cha mẹ nếu không chính tay đâm chết cừu nhân ta quyết cả đời không lấy chồng.
- Vậy thù này để ta báo thay cho tỷ.
Vô Tấn dùng đôi mắt như bảo thạch màu đen mà nhìn sư tỷ của mình, đây là ý thức trách nhiệm của nam nhân, thậm chí có phần bá đạo không để cho Ngu Hải Lan kháng cự loại bá đạo này rất ít khi xuất hiện trên người của hắn cùng với con người mười bảy tuổi của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190461/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.