Vô Tấn cũng không nhìn tiếp nhận phong thư đặt vào trong ngực, hắn cũng mỉm cười:
- Thiên hạ cũng không có ngân phiếu giả của Tề Đại Phúc, ta cũng không cần nhìn.
Tề Phượng Vũ bên cạnh quả nhiên công lực không đủ không nhìn ra phụ thân và Vô Tấn đã tiến thành trao đổi nàng vẫn cho rằng Vô Tấn là một kẻ dối trá ra vẻ hào phóng, phụ thân hơi chút chối từ nàng đã thu về, người này không có thành ý.
Mấu chốt là nàng thủy chung nhìn một hướng với Vô Tấn, cho rằng hắn háo sắc tham lam hơn nữa còn là một kẻ xảo trá, Vô Tấn muốn thay đổi thành kiến với nàng thì thật khó khăn.
Nàng cười lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Vô Tấn, nhưng Tề Mạo lại rất có hảo cảm với hắn người trẻ tuổi này có chuyện nên làm có chuyện không nên làm, mang một rương bảo thạch đi kiếm lời lại không để chuyện đánh tráo Tề Đại Phúc ở trong lòng đây là phẩm chất cao quý của thương nhân.
Đương nhiên cũng không thể bởi vì Vô Tấn biểu hiện ra một chút áy náy mà chuyện làm giả ngân phiếu như vậy coi như xong Tề Mạo còn muốn tiếp tục hỏi xem ai làm giả ngân phiếu, về sau phải làm sao bây giờ.
Tề Mạo lấy ra thiếp mời viết danh tự của Vô Tấn, rồi đưa cho hắn mà cười nói;
- Tề gia chính thức mời công tử tới tham gia thọ yến vào ngày 16 tháng tám, mong công tử quang lâm.
Vô Tấn cũng không chối từ tiếp nhận thiệp mời mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190400/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.