Có Thiệu Cảnh Văn ở bên cạnh hắn cũng không muốn bắt Vô Tấn bồi thường, huống chi Vô Tấn là Mai Hoa vệ hắn đắc tội cũng không nổi, đành phải nở nụ cười mời bọn họ tới:
- Người đến đều là khách, chuyện cũ chúng ta không nhắc lại, hi vọng về sau quang lâm tiểu điếm nhiều hơn.
Cho dù khách nhân chật ních nhưng chưởng quầy vẫn tìm cho bọn họ một vị trí yên tĩnh gần cửa sổ những người xung quanh đều cách bnọ họ rất xa, Thiệu Cảnh Văn chọn mấy món thức ăn, tiểu nhị mang tới hai bầu rượu đầy lúc này hắn mới nâng chén cười nói với Vô Tấn:
- Chúng ta không đánh thì không quen biết, lúc ở Yển Sư tất cả đều vì chủ của mình, mong Vô Tấn lão đệ không để trong lòng.
Vô Tấn cũng có phần tán thưởng Thiệu Cảnh Văn, mình cuối cùng lừa gạt hắn mà hắn không hận mình ngược lại còn mời mình uống rượu khó trách Lý Duyên nói hắn là đại địch của Mai Hoa vệ, loại khí độ này khiến người ta phải bội phục.
Hắn cũng giơ chén rượu lên cười nói:
- Như Thiệu hunh nói tất cả đều vì chủ của mình nói lý ra chúng ta là bằng hữu không đánh nhau thì không quen biết, ta kính Thiệu huynh một ly.
Hai người chạm cốc, đều cười ha hả, đem chén rượu uống cạn sạch, Thiệu Cảnh Văn lại thay Vô Tấn rót một chén rượu rồi cười nói:
- Cuộc thi khoa cửa sắp tới rồi, bảo hộ an toàn của Tô đại nhân cũng là trách nhiệm của Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190397/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.