Chờ một lát, Vô Tấn không đi ra Tô Y nhịn không được hỏi:
- Hạm tỷ Vô Tấn ca ca liệu có thể còn tức giận không gặp chúng ta không?
Tô Y thấy Vô Tấn không ra lo lắng hỏi.
- Không có đâu muội đừng nghĩ nhiều.
Cửu Thiên an ủi nàng:
- Vương phủ rất lớn đi lui đi tới phải tốn thời gian.
Lúc này cửa mở ra, Bảo Châu từ bên trong đi tới nàng được tổ phụ ra lệnh hỗ trợ trong lòng hơi mất hứng đi lên phía trước mà ôn hòa nói với Tô gia tỷ muội:
- Vô Tấn tạm thời có việc, ta mang các vị đi một nơi chờ hắn.
- Vô Tấn ca ca có chuyện gì?
- Y muội đừng hỏi nữa.
Cửu Thiên cảm thấy trong lời nói của Bảo Châu có vẻ lãnh đạm nàng cũng cảm thấy không thoải mái, tuy nàng không biết vì sao Vô Tấn không thể đến gặp các nàng lập tức nhưng đây là vương phủ, Bảo Châu lại lộ ra vẻ mình là tôn thất ánh mắt có một cảm giác nhìn từ trên cao xuống, Cửu Thiên tâm tư mẫn cảm nàng cảm thấy mình không được tôn trọng liền thi lễ, dùng một thái độ không siểm nịnh không kiêu ngạo trả lời:
- Vô Tấn đã có chuyện bất tiện, chúng ta hôm khác lại đến.
Nàng gật đầu với Bảo Châu:
- Đa tạ cô nương.
Nàng kéo Tô Y đi, Bảo Châu ngây ngẩn cả người, trong lòng nàng mặc dù mất hứng nhưng nếu khách nhân thật sự bị nàng cũng không chịu nổi trách nhiệm tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190385/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.