Nhưng Tấn An hoàng đế nằm mơ cũng không ngờ trong vòng nửa năm ngắn ngủi Sở vương đã tư mộ ba mươi vạn quân đội hắn bằng vào sự giàu có của Sở Châu trắng trợn thua mua quân quan lớn ở kinh thành, Sở vương mộ quân khiến cho lễ bộ thượng thư Quách Minh mật báo hoàng đế, Tấn An hoàng đế tức giận ,hạ chỉ gọt rửa tước phiên của Sở vương, Sở vương sau đó vào kinh thỉnh tội, đúng vào lúc đêm đó thì phát sinh Tấn An chi biến.
Vô Tấn thở dài một hơi hắn không ngờ rằng đằng sau lưng Tấn An chi biến năm đó lại có chuyện huynh đệ tranh đoạt nữ nhân như vậy.
- Sở vương sau khi đoạt vị đã đoạt lại hoàng hậu sao?
- Không Sở vương giết tất cả nhi tử cùng hoàng phi của huynh trưởng chỉ để lại hoàng hậu, nghe nói Sở vương đưa cho Diệp Vấn Thiên một cái gương nhưng bị Diệp Vấn Thiên ném nát vụn, nàng sau đó thắt cổ tự sát, nhưng được cung nữ trong cung cứu, về sau Diệp Vân Thiên xuất gia, nàng thủy chung không trở lại bên cạnh Sở vương.
- Vậy đương kim hoàng đế hận mẹ của mình sao? Chưa đầy một tuổi đã rời khỏi y.
Hoàng Phủ Cương cười khổ một tiến:
- Có lẽ có một chút, nhưng dù sao cũng là mẹ của y, còn phong nàng làm Kính An thái hậu, ngươi nên minh bạch hai chữ Kính An này.
Vô Tấn lặng yên gật nhẹ đầu, Kính An thái hậu cũng là tổ mẫu của hắn ngoại trừ đại ca thì thân nhân duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190332/quyen-2-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.