Vô Tấn đỡ tổ mẫu ngồi xuống cung kính dập đầu ba cái với nàng, thái hậu từ từ gật đầu:
- Hảo hài tử từ hôm nay trở đi ta chính là thân nhân duy nhất của ngươi, ta bảo vệ ngươi không để Thiên Phượng mất đi huyết mạch của nó.
- Tổ mẫu không cần phải lo lắng con hiện tại được Lương vương hệ bảo hộ, hôm nay được phong làm Lương quốc công, tổ mẫu biết không?
- Chuyện này ta biết rõ, ta không tán thành lắm tuy nhiên ta cũng thừa nhận đó là biện pháp xử lý toàn vẹn, đồng thời cũng cho ngươi một phần tiền đồ nhưng ta đã cảnh cáo bnọ họ không được để ngươi gây nên sóng gió Vô Tấn hi vọng ngươi minh bạch ý của ta.
Thái hậu thở dài:
- Thời gian trôi qua hơn bốn mươi năm ngôi vị hoàng đế của bọn họ đã thâm căn cố đế, ngươi không có khả năng đoạt lại, ta tuyệt đối không tiếp nhận để ngươi đi vào tuyệt lộ.
Vô Tấn trầm mặc không nói, hắn không biết phải nói với tổ mẫu thế nào, hắn không muốn lừa gạt lão nhân này, nhưng không muốn nói thật chỉ có thể trầm mặc tỏ vẻ hắn cũng không biết tình hình.
Thái hậu cảm khái một lát, nàng chợt nhớ tới một chuyện liền cười hỏi Vô Tấn:
- Ngươi có nữ hài yêu mến không?
Vô Tấn đỏ mặt lên khẽ gật đầu một cái thái hậu cảm thấy hứng thú:
- Vậy ngươi cho ta biết là ai, tên là gì?
- Là.... nữ trưởng tôn của quốc tử giám tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190330/quyen-2-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.