Thân Quốc Cữu mỉm cười:
- Trong lòng ngươi có vấn đề cho nên nghĩ ai cũng như vậy.
Thân Quốc Cữu cho rằng chuyện này không có khả năng, nhưng hắn không ngờ rằng Tề vương đúng là đến cầu thân, Tô Tốn vì chức chủ khảo khoa cử màbị cách ly bất kể Thân Quốc Cữu hay là Hoàng Phủ Chung đều biết Tô HànXương dễ nói chuyện hơn Tô Tốn, Tô Tốn từ trước tới nay quật cường lụcthân bất nhận ngay cả Thân Quốc Cữu cũng hơi sợ ông ta.
Xe ngựa từ từ dừng lại, Tô Hàn Xương ra đón, hắn cũng rất kinh dị, tạisao Thân Quốc Cữu lại tới đây nhưng so với Tề vương thì hắn cung kínhvới Thân Quốc Cữu hơn rất nhiều dù sao Thân Quốc Cữu cũng là tướng quốcđứng đầu trong triều đình.
- Không biết là tướng quốc tới hạ quan không tiếp đón từ xa mong thứ tội.
Thân Quốc Cữu cười ha hả trả lời:
- Chỉ là chút việc tư đáng lẽ buổi tối tới quý phủ bái phỏng nhưng vị vãn bối này của ta đã không chờ được rồi.
Y kéo Quan Hiền Câu giới thiệu cho Tô Hàn Xương:
- Vị này chính là con của lễ bộ Quan thị lang Quan Hiền Câu chuẩn bị năm nay tham gia khảo thi tiến sĩ, một vãn bối hậu sinh không tệ.
Hắn nói xong nháy mắt với Quan Hiền Câu, Quan Hiền Câu lập tức khom người thi lễ thật sâu:
- Vãn bối tham kiến Tô bá phụ.
Tô Hàn Xương hơi sững sờ phản ứng đầu tiên của hắn chính là con của Quan Tịch muốn tìm cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190298/quyen-2-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.