Hoàng Phủ Hằng gật gật đầu nói:
- Tên La Khải Ngọc kia là nhi tử của Tề Thanh độ sứ La Phỉ, tuy nhiên người này nhân phẩm không tốt, tiếng xấu rõ ràng, Tô tế tửu chắc sẽ không đáp ứng.
- Mẫu thân của ty chức cũng nói hắn nhân phẩm quá kém, học thức thiếu một chút cũng được nhưng nhân phẩm kém thì tuyệt đối không thu hôn thư, chỉ là Tề vương phi cứng rắn kín đáo đưa cho chúng ta.
- Vậy Quan gia thì sao?
Hoàng Phủ Hằng bất động thanh sắc mà truy vấn:
- Nghe nói điều kiện của Quan Hiền Câu không tệ, Tô gia sẽ đồng ý sao?
Tô Hàn Xương tuy là tiến sĩ Quốc Tử học nhưng hắn cũng không phải là một người đọc sách thánh hiền, trái lại hắn rất hứng thú với công danh sĩ lộc, đối với quan trường quy tắc ngầm hắn cũng vô cùng tinh tường.
Hắn biết rõ nguyên nhân thái tử tới đây nhất đinh là có quan hệ tới chuyện Thân Quốc Cữu cầu hôn, nhị đệ của mình là tâm phúc của thái tử, nếu như mình và Thân Quốc Cữu có quan hệ thông gia thì lập trường của nhị đệ sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Tô Hàn Xương nghĩ tới đây lại nghi vấn tại sao phải đích thân Thân Quốc Cữu tới mặt nói chuyện thông gia với Tô gia, mà không phải là lễ bộ thị lang Quan Tịch? Theo lý thì Thân Quốc Cữu cầu hôn tăng sức nặng, nhưng đó chỉ là một nguyên nhân, đằng sau chỉ sợ còn mục đích.
Lúc này Tô Hàn Xương mới ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190276/quyen-2-chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.